Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nàng tiếp tục phun thêm mấy lần, mấy con ong mật trước mặt không dám tới gần họ, từng con đều vội vàng bay ra ngoài điện.

Xem ra, đám ong mật cũng rất sợ chết.

Vân Nhược Linh nói: "Hoàng thượng, ong mật bị Tấn vương phi hấp dẫn đến, mùi hương trên người Tấn vương phi quá nặng, chỉ cần nàng ta ở đây, ong mật sẽ vẫn sẽ đến, nếu lát nữa thuốc không đủ dùng thì nguy rồi."

"Người đâu, còn không mau kéo Tấn vương phi ra ngoài, đưa đi càng xa càng tốt, tốt nhất là ném vào trong hồ, rửa sạch mùi trên người nàng ta đi, để tránh gây họa đến mọi người." Hành Nguyên đế tức giận nói.

Lúc này, có vài con ong mật muốn đốt thái hậu, Vân Nhược Linh cũng chạy bước dài đến phun thuốc, giết chết vài con ong mật.

Mấy con ong mật thấy thế, sợ đến mức vội vàng phi ra ngoài điện.

Cùng lúc đó có thái giám đi kéo Tô Thường Tiếu đi, Vân Nhược Linh thấy trên khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thường Tiếu đậu đầy ong mật, nàng  đi nhanh lên phía trước, phun thuốc tung tóe vào mặt nàng ta, những con ong mật đều chết rồi, thi thể rơi trên mặt đất.

Trên mặt Tô Thường Tiếu phun đầy thuốc sát trùng, nàng ta còn không mở nổi mắt, cả người đều là mùi thuốc sát trùng, quá khó ngửi.

Thực sự là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng thưa.

Vân Nhược Linh xin lỗi nhìn nàng ta, người không động nàng thì nàng sẽ không động đến họ.

Ai kêu Tô Thường Tiếu nổi lên lòng xấu xa, đầu tiên là trộm đồ của nàng, nên giờ mới nhận kết quả này.

Thực sự là đáng đời.

Rất nhanh, Tô Thường Tiếu đã bị kéo ra ngoài.

Khi nàng ta bị kéo ra ngoài, gương mặt bị đốt sưng lên, da thịt lộ ra bên ngoài đều bị đốt nổ lên mụn nhọt, dáng vẻ rất chật vật.

Tô Thường Tiếu vừa bị kéo ra ngoài, ong mật cũng nghe mùi bay ra ngoài, cộng thêm thuốc của Vân Nhược Linh, nên ong mật môn không dám ở lại sảnh lớn, tất cả đều bay ra ngoài.

Chúng nó vừa bay ra ngoài, cả sảnh lớn lập tức an toàn, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Thái hậu vỗ ngực, sợ hãi không thôi nói: "Hù chết ai gia, vốn cho rằng Tấn vương phi nhảy múa có thể dẫn Bách Điệp đến, ai ngờ lại dẫn một đàn ong mật đến, cũng may là có Ly Vương Phi ra tay nhanh, nếu không mọi người đều bị Tấn vương phi liên lụy."

"Các vị sứ thần, thái tử Phong Lăng Thiên, ngũ công chúa, mọi người không có sao chứ?" Vừa thoát khỏi nguy hiểm, Hành Nguyên đế vội vàng kéo bao trên người xuống, ông ta xin lỗi nhìn về phía bọn Phong Lăng Thiên.

Phong Lăng Thiên vội vàng nói: "Nhờ phúc của bệ hạ, mọi người đều không có chuyện gì, may nhờ Ly Vương Phi ra tay đúng lúc, trong giờ phút quan trọng nàng đối mặt với nguy hiểm mà không loạn, có tài còn dũng cảm, thực sự là nữ trung hào kiệt."

Nói xong, hắn cho Vân Nhược Linh một ánh mắt khen ngợi.

Sở Diệp Hàn lạnh lùng liếc Phong Lăng Thiên một cái, ánh mắt đó như con dao muốn róc xương lóc thịt hắn, hắn cảm thấy cổ mình mát lạnh.

"Các người có sao không?" Hành Nguyên đế nhìn thân vương và các đại thần rồi hỏi han.

"Tạ hoàng thượng quan tâm, chúng thần đều không có chuyện gì."

Người ong mật tấn công đầu tiên là Tô Thường Tiếu, cuối cùng mới tấn công những người khác, nhưng khi đó Vân Nhược Linh đã lấy thuốc ra, nên nơi này chỉ có một mình Tô Thường Tiếu bị đốt, những người khác đều không ị thương chút gì.

Nhìn thấy mọi người đều không sao, lúc này Hành Nguyên đế mới thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT