Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hoàng cung.

Tuy rằng thân thể Thái Hậu rất tốt, nhưng cũng không phải không biết mệt. Cho nên khi cung yến vừa kết thúc, ngay cả pháo hoa bà ấy cũng không muốn xem, liền quay về Thọ Khang cung nghỉ ngơi.

“Tham kiến Hoàng Thượng.” Bà đang chuẩn bị nghỉ ngơi, lại nghe được giọng nói của Tuyết ma ma.

Lập tức, Hành Nguyên đế thân mặc một bộ long bào màu vàng sáng đã mang theo Liễu công công đi vào.

“Các ngươi đều lui ra đi, trẫm có vài lời muốn nói riêng với Thái Hậu.” Hành Nguyên đế phân phó với Liễu công công.

Liễu công công và Tuyết ma ma nhanh chóng lui xuống, canh giữ ở ngoài điện.

Sau khi bọn hạ nhân đều lui xuống, Thái Hậu nhàn nhạt nhìn về phía Hành Nguyên đế, nói : “Đêm đã khuya mà Hoàng Thượng còn tới tìm ai gia, chắc hẳn là vì chuyện của Trưởng công chúa? Có phải con đang trách ai gia tự chủ trương, để nàng xuất cung?”

Không ai hiểu con hơn mẹ, bị Thái Hậu đoán trúng tâm sự, Hành Nguyên đế cũng không quanh co lòng vòng : “Mẫu hậu, người biết rõ tỷ đệ bọn họ gây ra họa lớn, vì sao người lại để nàng xuất cung? Trưởng công chúa lưu lại trong cung là tốt nhất. Đây cũng là điều tốt nhất với giang sơn của trẫm.”

“Diệu nhi, con là đang sợ sau khi xuất cung, Trưởng công chúa sẽ hợp tác với Diệp Hàn, sẽ uy hiếp đến giang sơn của con phải không? Nhưng mà, giang sơn này còn không phải là nhà của nàng sao?” Thái Hậu thê lương nói.

Hành Nguyên đế vừa nghe, cơ thể tức khắc lay động một chút : “Ngay cả người cũng nói như vậy. Mẫu hậu, có phải người vẫn luôn cho rằng, là trẫm cướp đi giang sơn của hoàng huynh? Trong lòng người, vẫn luôn xem thường trẫm có phải không?”

“Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, các con đều là thịt trên người của ai gia. Sao ai gia lại xem thường con cho được?”

“Không, từ nhỏ người đã xem thường trẫm, người vẫn luôn thiên vị hoàng huynh, người cho rằng hắn ưu tú hơn trẫm, hắn lợi lại hơn trẫm. Người và phụ hoàng vẫn luôn bồi dưỡng hắn trở thành Hoàng trưởng tử và Thái tử. Các người ký thác kỳ vọng vào hắn, trong mắt các người căn bản không tồn tại người nhi tử là trẫm. Ở trong lòng mẫu hậu, trẫm vẫn luôn dư thừa, đúng không?” Hành Nguyên đế khó chịu nói.

Thái Hậu nghe được những lời này, chỉ cảm thấy đau đớn tận xương, hốc mắt bà ấy ửng đỏ, đôi con ngươi hàm chứa nước mắt nhìn sang Hành Nguyên đế : “Hiện tại chính con cũng đã làm cha làm mẹ, các con đều là hài tử của ai gia, sao ai gia lại bất công? Sở quốc cần một vị Quân vương thích hợp, có thể kéo dài thái bình thịnh thế của Sở quốc. Ai gia và phụ hoàng con cảm thấy đại ca con có năng lực đảm nhiệm vị trí Quân vương này, nên mới gắng sức bồi dưỡng. Ngày nay nhà chúng ta đã không còn giống những nhà bình thường, nếu chúng ta không bồi dưỡng tốt Thái tử, tương lai của Sở quốc và con dân đất nước phải làm sao bây giờ?”

“Chẳng lẽ trẫm không ưu tú sao? Thời điểm hai người nỗ lực bồi dưỡng đại ca, vì sao không thể nhìn trẫm nhiều thêm vài lần? Hiện tại Sở quốc dưới tay trẫm phồn vinh hưng thịnh, quốc thái dân an, đây đều là công lao của trẫm. Trẫm có điểm nào kém hơn đại ca?” Đôi mắt Hành Nguyên đế trở nên đỏ ửng, trong mắt tràn đầy bất mãn và tức giận.

Nhắc tới đại nhi tử, Thái Hậu lập tức nhắm mắt lại, lệ nóng tuôn trào, thương nhớ như thủy triều cứ dâng lên trong lòng.

Hiện tại thiên hạ phồn vinh, đều là nhờ đại nhi tử mà ra, Hành Nguyên đế chẳng qua chỉ sống bằng tiền dành dụm.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT