Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Còn có, em nghe Mạch Liên nói, mấy ngày hôm trước, Vương gia nói với Nguyệt Trắc phi rằng ngài ấy sẽ không cho nàng một hài tử. Nếu lần viên phòng trước nàng không mang thai thì coi như xong. Vương gia cho Nguyệt Trắc phi ba điều kiện, chỉ cần không phải điều kiện bất chính, ngài ấy đều sẽ đáp ứng nàng. Nếu Nguyệt Trắc phi đưa ra điều kiện, Vương gia sẽ không chạm vào nàng nữa. Nguyệt Trắc phi lúc ấy không đáp ứng, một hai đòi dùng ân cứu mạng bức bách Vương gia, để Vương gia cho nàng một hài tử. Nhưng Vương gia lại không muốn như vậy, ngài ấy đột nhiên rút kiếm của thị vệ, bảo Nguyệt Trắc phi giết ngài ấy. Vương gia còn nói, ngài ấy thiếu nàng một mạng, bây giờ sẽ trả lại cho nàng. Chỉ cần nàng giết ngài ấy, ngài ấy sẽ không nợ nàng nữa. Lúc ấy Nguyệt Trắc phi khóc rất to, nàng khóc đến đau lòng, nàng tuyệt vọng ném kiếm xuống đất, xoay người chạy mất.” Thu nhi lại nói.

Vân Nhược Linh nghe đến đó, cả người chấn kinh rồi.

Nàng không nghĩ tới, Sở Diệp Hàn chỉ vì không muốn chạm vào Nam Cung Nguyệt mà lại bảo nàng ta giết mình.

Trong lòng nàng hệt như có ai đó buộc vào một tảng đá, rất nặng nề, khiến nàng không thể thở nổi.

Vân Nhược Linh giống như một khúc gỗ, cứ đứng ngẩn người ở nơi đó, không nhúc nhích, đôi mắt cảm thấy chua xót : “Mạch Liên thật sự nói như vậy?”

“Thiên chân vạn xác, Mạch Liên có chuyện gì, đều sẽ nói với em. Hắn nói, trên lưng Vương gia đeo nợ nước thù nhà, lại tang phụ tang mẫu, mười năm trước vẫn luôn bị người khác chèn ép. Thân thế của ngài ấy rất đáng thương, ngài ấy có thể sống tới ngày nay, là đã cố hết sức rồi, Vương gia ngài ấy sống thực không dễ dàng. Sau khi Vương gia bị Tấn Vương phi vứt bỏ, cả ngày ở tửu lầu uống rượu giải sầu. Có một đêm tuyết, ngài ấy uống say, ngã vào trên nền tuyết, sau đó được Nam Cung Nguyệt cứu. Vương gia vốn không nghĩ đến việc cưới Nam Cung Nguyệt, là Nam Cung Nguyệt cầu ngài ấy, nói nàng ở Nam Cung phủ sống không tốt, muốn đi theo ngài ấy. Lúc ấy Vương gia đang nản lòng thoái chí với Tấn Vương phi. Hơn nữa Nam Cung Nguyệt lại có vài phần tương tự với Tấn Vương phi, vì vậy ngài liền cưới nàng. Vương gia căn bản không yêu Nam Cung Nguyệt, ngài ấy chỉ là vì che chở cho nàng, cho nàng một chỗ dựa mà thôi. Mạch Liên nói, hắn cảm thấy sau khi Vương gia cưới Nam Cung Nguyệt thì lại yêu người. Nhưng người lại là con gái của kẻ thù giết cha của Vương gia, cho nên ngài ấy cảm thấy rất mâu thuẫn. Kỳ thật ngẫm lại, Vương gia của chúng ta cũng rất đáng thương.” Thu nhi nói xong, khó chịu mà thở dài một hơi.

Vân Nhược Linh không nghĩ tới, giữa Sở Diệp Hàn và Nam Cung Nguyệt, lại có nhiều chuyện xưa như vậy.

Mới vừa rồi nàng còn nghe hắn thổ lộ với mình, còn có cưỡng hôn kia... Đến bây giờ tim của nàng vẫn còn đập thình thịch, còn chưa bình thường lại.

Nàng không dám tưởng tượng, chẳng lẽ, nàng cũng yêu Sở Diệp Hàn?

Không có khả năng, trên phương diện tình cảm, nàng là người thích sạch sẽ. Nàng tuyệt đối sẽ không yêu loại người như Sở Diệp Hàn.

-

Đúng lúc này, phía trước truyền đến một trận cãi cọ ồn ào, chỉ nghe có người mắng nói : “Thư sinh nghèo tới từ nơi nào vậy, đi đi đi, ngươi cư nhiên nhìn lén đáp án của ta. Đã thế còn không biết xấu hổ mà đến đoán đố đèn, ngươi gian lận, không tính!”

“Tại hạ nhìn lén đáp án của ngươi khi nào? Vừa nãy ngươi nói, mỗi người chỉ cần giao một lượng bạc, sẽ được đoán mười đố đèn, đoán đúng là có thể thắng được cây trâm ngọc trên kia. Tại hạ đã đoán được toàn bộ, sao ngươi lại nói chuyện không giữ lời?”

Đám người Vân Nhược Linh nghe được giọng nói cãi cọ, cũng tò mò đi qua.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT