Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Huống hồ, vừa rồi Sở Diệp Hàn cưỡng hôn nàng, trong lòng nàng vẫn còn oán trách hắn. Lúc đó tìm được một cơ hội, liền muốn tìm hắn báo thù, vậy nên mới thêm ớt cay vào hoành thánh.

Nếu hắn không muốn ăn, cũng có thể không ăn.

Là chính bản thân hắn ăn đến vui tươi hớn hở, không liên quan đến chuyện của nàng.

Chút ớt cay này, uống chén nước ô mai là có thể giải quyết xong. So với việc lúc trước Sở Diệp Hàn phân phó hạ nhân đánh nàng hai mươi roi, thì việc nàng vừa làm chẳng là gì cả!

Lúc trước khi nàng bị đánh đến nửa chết nửa sống, đã thề muốn báo thù thay bản thân mình.

Hiện giờ chẳng qua khiến hắn cay một chút, nàng vẫn chưa có hả giận đâu.

“Nhưng mà nương nương, vừa rồi dáng vẻ của Vương gia rất đáng thương. Người không nhìn thấy ngài ấy cay đến nỗi chảy nước mắt sao.” Thu nhi đơn thuần thiện lương lên tiếng.

“Là hắn tự nguyện ăn. So với việc lúc trước hắn phân phó hạ nhân đánh ta hai mươi roi, em cảm thấy ai càng đáng thương hơn?” Vân Nhược Linh hỏi.

“Đương nhiên là nương nương đáng thương hơn. Vừa nghe người nói như vậy, đột nhiên em cảm thấy Vương gia một chút cũng không đáng để người đồng tình. Nương nương, vừa rồi người đút thiếu rồi, phải đút ngài ấy hết một chén mới đúng.” Thu nhi vừa nhớ tới chuyện lúc trước nương nương bị quất đến nỗi cả người đầy vết thương. Lập tức tức giận, hai mắt bốc hỏa, hận không thể đánh chết hạ nhân hành hình kia.

“Thế nhưng Thu nhi tỷ tỷ, em nghe người ta nói, lúc trước là bởi vì Vương phi quấy rầy đêm động phòng hoa chúc của Vương gia và Nguyệt Trắc phi. Còn thiếu chút nữa khiến Vương gia sợ tới mức... Có bóng ma tâm lý. Cho nên Vương gia mới sai người đánh Vương phi…” Tửu nhi ở bên cạnh, nhút nhát sợ sệt thay Vương gia nhà nàng nói chuyện.

Thu nhi cười lạnh một tiếng : “Nếu không phải Nguyệt Trắc phi ở nơi đó chơi xấu, Vương gia cũng sẽ không bảo Vương phi đi hầu hạ bọn họ hành phòng, Vương phi cũng sẽ không chơi bọn họ. Nói đến nói đi, đều là do Nguyệt Trắc phi ở bên trong giở trò quỷ, nếu không có nàng, Vương gia và Vương phi sẽ không xảy ra nhiều hiểu lầm như vậy, đều là nữ nhân này làm hại!”

“Thu nhi, bình tĩnh, chuyện này nam nhân cũng có sai, sao có thể chỉ nói đến nữ nhân được. Tóm lại, ta và Sở Diệp Hàn là kẻ thù không đội trời chung, hắn cũng là nam nhân mà ta thập phần chán ghét. Chúng ta đừng nói tới bọn họ nữa, ảnh hưởng tâm tình. Các ngươi xem, những hoa đăng trên đường này thật xinh đẹp. Nơi đó còn bán đồ chơi làm bằng đường, ta muốn ăn đồ chơi làm bằng đường, còn muốn ăn hồ lô đường nữa.” Vân Nhược Linh cảm thấy bây giờ tâm trạng của mình rất tốt.

“Được nha nương nương, chúng ta mau đi mua, em cũng thích ăn.” Thu nhi vừa nhìn thấy mỹ thực, đều quên sạch sẽ mọi thứ.

Sau một lúc lâu, ba người ôm một đống lớn đồ ăn vặt, cầm theo ba đèn lồng hình thỏ con mới mua, đi sang bên đường.

Bây giờ thời gian trôi qua có chút chậm, tuy rằng đêm nay không cấm đi lại ban đêm. Song, mọi người đều mệt mỏi, phần lớn bá tánh đều về nhà nghỉ ngơi, cho nên người ở trên đường dần dần giảm bớt.

Đúng lúc này, trên đường cái đột nhiên xông tới một chiếc xe ngựa. Con ngựa kia giống như đang sợ hãi, nhanh chóng chạy về phía này. Thu nhi vừa thấy liền vội vàng nói : “Nương nương, người mau tránh ra, có xe ngựa xông tới.”

Vân Nhược Linh nhớ tới chuyện lần trước khi gặp ngựa đang bị kinh sợ. Nàng sợ tới mức vội vã đứng sang bên cạnh, đúng lúc này, xe ngựa đã chạy đến bên người các nàng. Đột nhiên, màn xe ngựa bị người kéo lên, bên trong có mấy hắc y nhân, rải một ít bột phấn về phía các nàng.

Lập tức, ba người đều chóng mặt buồn ngủ, ngã trên mặt đất.

Thu nhi và Tửu nhi ngã xuống đất đầu tiên, bất quá không ai quan tâm đến các nàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT