Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau khi Sở Diệp Hàn nghe xong, trong lòng lập tức căng thẳng, hoa đăng trong tay nháy mắt rơi xuống trên mặt đất. Hắn vừa nhấc mắt, trong mắt đã bùng lên lửa giận ngập trời : “Không phải Bổn vương bảo ngươi đi theo nàng sao? Sao ngươi lại mất dấu nàng ấy? Là ai đã bắt nàng đi, lộ tuyến là nơi nào?”

“Là thuộc hạ vô năng, làm mất dấu Vương phi, thỉnh Vương gia trách phạt.” Mạch Liên nói, bùm một tiếng quỳ xuống mặt đất, vẻ mặt tự trách : “Nương nương bị người bắt đi ở phố Đông Hoa. Khi thuộc hạ đuổi tới, đã không thấy nương nương và người bắt cóc. Chỉ có Thu nhi và Tửu nhi té xỉu trên mặt đất, cho nên thuộc hạ liền vội vàng đi tìm Vương gia.”

“Vương gia, những kẻ bắt cóc đó nhân lúc một chiếc xe ngựa đang xông qua, ngay lúc chúng ta đang tránh đi, bọn họ rải một ít bột phấn có độc về phía chúng ta, chúng ta lập tức ngất đi. Trước khi ngất, nô tỳ nhìn thấy nương nương bị những người kia bắt lên xe ngựa, xe ngựa chạy về phía con đường dẫn ra khỏi cổng thành.” Thu nhi khóc lóc nói.

“Đường ra khỏi thành? Không, cho dù tối nay không cấm đi lại ban đêm, nhưng cửa thành vẫn đóng cửa. Bọn họ không ra khỏi thành được, nhất định còn đang ở trong thành. Vương gia, chúng ta nhất thiết phải tìm mấy con chó săn tới, chúng nó có năng lực tìm kiếm rất lợi hại. Cho dù mùi hương đã qua nửa tháng, chúng nó vẫn có thể tìm được, hơn nữa ít nhất còn có thể tìm trong vài trăm dặm. Để chúng nó ngửi qua đồ vật mà Vương phi đã từng dùng, chúng nó sẽ giúp đỡ chúng ta tìm Vương phi.” Mạch Lan đề nghị nói.

Lúc này, kiếm bên hông Sở Diệp Hàn đã vang lên từng tiếng keng keng keng, giống như đang rống giận. Hắn lạnh lùng nắm chặt vỏ kiếm, trong mắt là tức giận ngập trời, phảng phất như tùy thời đều có thể rút kiếm giết người.

Mọi người lập tức rụt rụt cổ, giờ phút này, trong mắt Vương gia điện hạ chứa đầy sự lạnh lẽo thô bạo, thanh kiếm bên hông lại rung lên từng đợt, trông rất đáng sợ.

“Người tới, truyền lệnh xuống dưới, phái ra năm trăm ám vệ, toàn lực tìm kiếm Vương phi. Nếu như tìm được những kẻ bắt cóc đó, giết không tha!”

“Mạch Lan, nhanh chóng đi đến chỗ quan phủ tìm chó săn tới. Nếu không tìm thấy Vương phi, Bổn vương sẽ hỏi tội các ngươi!”

Nhìn nam nhân một thân hắc y, khuôn mặt bá đạo giờ đây toàn sự tức giận, mấy tên lưu manh thế mới biết, bọn họ đã gây ra chuyện lớn.

Tuy rằng bọn họ không biết chỉ bắn mấy cái pháo hoa thì sẽ xảy ra chuyện lớn gì. Nhưng bọn họ có dự cảm, tánh mạng của bọn họ đang gặp nguy hiểm!

Rất nhanh, Mạch Lan đã đi đến chỗ quan phủ gần nhất để tìm mấy con chó săn. Trên người Thu nhi và Tửu nhi vừa hay có áo choàng và khăn lụa mà Vân Nhược Linh đã dùng qua. Mạch Lan để những vật phẩm này cho chó săn ngửi, sau đó liền đi theo chó săn tìm người.

Sở Diệp Hàn lạnh lùng nắm chuôi kiếm, khuôn mặt lạnh lẽo, trong đôi con ngươi tràn đầy tức giận, giọng nói làm cho người ta sợ hãi, giận dữ hét lên : “Tất cả mọi người còn không mau xuất phát?”

Bọn thị vệ và đám ám vệ xung quanh vừa nghe xong liền vội vã tản ra khắp nơi để tìm Vương phi.

Bọn họ đã đi theo Vương gia nhiều năm như vậy, chưa từng thấy hắn khẩn trương như thế vì một người, càng chưa từng thấy qua dáng vẻ lạnh lẽo này của hắn. Hắn là thật lòng quan tâm đến Vương phi.

-

Trong một tòa biệt trang bỏ hoang ở ngoại ô hoàng thành, lúc này, một vài hắc y nhân đang ùa vào đây.

Vài tên hắc y nhân đốt đèn lồng đi ở đằng trước, cung kính dẫn một nữ nhân đang mặc áo choàng màu đen, mang khăn che mặt đi ở đằng sau.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT