Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nghe được lời mọi người nói, Tô Thường Tiếu tức giận đảo mắt. Nàng ta không nghĩ tới, nhóm người này cư nhiên lại đứng về phía Sở Diệp Hàn như vậy.

Nàng ta sợ hãi nhìn mũi kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo trước mặt, sợ Sở Diệp Hàn sẽ thật sự giết nàng ta.

Sở Diệp Hàn lúc này, giống như Tu La đòi mạng.

Ngay khi Tô Thường Tiếu cũng sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, sống lưng lạnh lẽo. Sở Diệp Hàn đột nhiên hít sâu một hơi, lạnh lùng thu hồi kiếm.

Hắn cầm lấy miếng vải, lạnh lùng lau vết máu trên thân kiếm, trầm giọng nói : “Bổn vương không muốn làm ô uế thanh kiếm này, Tấn Vương phi mưu hại Ly Vương phi. Người đâu, áp nhập Tấn Vương phi vào đại lao Hình Bộ!”

Vân Nhược Linh không nghĩ tới Sở Diệp Hàn thật sự thu hồi kiếm.

Nàng tự giễu cong cong khóe miệng, vô luận Tô Thường Tiếu làm gì với nàng, Sở Diệp Hàn đều sẽ tha cho nàng ta, không phải sao?

Xem ra, ở trong lòng hắn, mối tình cũ đó vẫn nặng hơn người thê tử là nàng.

Bất quá nàng cũng biết, Tô Thường Tiếu chính là Tấn Vương phi. Không phải là người mà Sở Diệp Hàn dùng một kiếm là có thể chấm dứt, nghĩ như vậy, trong lòng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

“Bổn vương phi xem ai dám!” Tô Thường Tiếu đột nhiên rống giận một tiếng : “Ta là Tấn Vương phi, là chính phi của đích trưởng tử của Hoàng Thượng. Chẳng qua ta chỉ thỉnh Ly Vương phi lại đây nói chuyện tâm sự, cùng nhau uống trà, ta xem ai dám đụng đến ta!”

“Những lời này, ngươi nói với Diêm Vương đi, ai sẽ tin ngươi?” Sở Diệp Hàn lạnh lẽo nói.

“Ly Vương, ngươi cứ nhẫn tâm như vậy sao? Những hẹn ước lúc trước ngươi nói với ta, chẳng lẽ đều là giả? Như thế nào, ngươi có niềm vui mới thì phải giết người cũ sao? Ngươi thật đúng là người lạnh nhạt vô tình a.” Tô Thường Tiếu ghen ghét lên tiếng.

Vân Nhược Linh nghe được những lời này, trong lòng tức khắc ê ẩm, sắc mặt cũng rất không tốt.

Thấy sắc mặt nàng không tốt, Tô Thường Tiếu biết chính những lời vừa nãy của mình đã kích thích đến nàng. Vì vậy nàng ta càng thêm càn rỡ nói : “Vân Nhược Linh, ngươi biết năm đó hắn yêu ta nhiều bao nhiêu không? Ngươi có muốn biết khi chúng ta ở bên nhau, đã xảy ra chuyện gì? Muốn ta nói cho ngươi một chút chi tiết không? Ngươi không cần đắc ý, ngươi bất quá chỉ là một kẻ tới sau, bàn về trình tự, ngươi chỉ có thể xếp thứ ba!”

Ánh mắt Sở Diệp Hàn bây giờ rất lạnh lẽo, là u ám vô cùng. Trên mặt hắn, là vẻ mặt bình yên trước cơn bão.

Trong mắt của hắn, sát khí dần dần xuất hiện, tức giận ngập trời.

Vân Nhược Linh cười lạnh nói : “Xin lỗi, ta không muốn biết năm đó giữa các ngươi đã xảy ra chuyện gì. Thử hỏi, những năm đó ai chưa từng yêu mấy người cặn bã đâu? Hiện tại ta là Ly Vương phi, là thê tử của hắn, ta đây chính là người yêu cuối cùng của hắn. Cuộc đời này, bên người hắn chỉ có thể có ta, Ly Vương phủ, cũng chỉ có thể có một nữ chủ nhân là ta. Cho nên, không nhọc ngươi lo lắng. Mặc kệ là người thứ mấy, ngươi chỉ cần biết rằng, ta là người cuối cùng bồi bên người hắn là được.”

Sở Diệp Hàn không nghĩ tới, Vân Nhược Linh cư nhiên sẽ nói như vậy.

Hắn nhìn nàng thật sâu, lần đầu tiên cảm nhận, cảm giác được người khác trân trọng.

Tô Thường Tiếu vốn định nói chuyện này để kích thích Vân Nhược Linh, làm nàng khó chịu, hoặc thẹn quá thành giận.

Kết quả, thế mà nàng lại đáp trả như vậy.

Vân Nhược Linh nói như vậy, cũng không phải là bởi vì yêu Sở Diệp Hàn. Chẳng qua nàng chỉ muốn chọc giận Tô Thường Tiếu mà thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT