"Bọn họ tự làm tự chịu thôi." Khâu Hàn uống canh, nhàn nhạt nói.
"Tuy rằng Lâm gia đã chia nhà nhưng tựa hồ sống cũng không tốt lắm."
Tuy rằng hết thảy đều là kế hoạch của Lâm lão gia tử, những người khác ở Lâm gia đều là bị Lâm lão gia tử lừa nhưng đối với Khâu Hàn mà nói thì đều là bọn họ tự làm hại nhau, Diệp Huyên Thành khẳng định sẽ không để bọn họ sống tốt.
"Không biết." Khâu Hàn không sao cả nói: "Hiện tại tớ phải an tâm dưỡng thai, bọn họ xảy ra chuyện gì, tớ cũng không có hứng thú muốn biết."
"Đúng vậy." Cố Dương gật đầu nói: "Hiện tại cậu chỉ cần sống cho mình là được, bọn họ thế nào đều không liên quan đến cậu, coi như là bọn họ không tồn tại đi."
Khâu Hàn uống canh xong, liền đặt chén xuống, vuốt bụng nói: "Bé cưng này phải ở trong bụng tớ mấy tháng nữa mới ra, ta hiện tại tớ không có tâm tư nghĩ đến chuyện khác, rượu cũng tạm thời không nhưỡng nữa, chỉ hy vọng bé cưng khỏe mạnh thôi."
"Khẳng định sẽ khỏe mạnh." Cố Dương nhìn cách mà Khâu Hàn nói, anh có thể nhìn ra được Khâu Hàn thật sự rất mong chờ bé cưng này sinh ra, có lẽ là do thời thơ ấu của cậu đã lưu lại quá nhiều vết thương, khẳng định cậu sẽ dành hết mọi thứ nỗ lực để bé cưng này có thể hạnh phúc vui sướng mà lớn lên.
Khâu Hàn cùng Cố Dương trò chuyện trong chốc lát, sau đó Cố Dương dặn dò cậu phải đi nghỉ ngơi rồi mới chịu rời đi.
Khâu Hàn rửa mặt sau đó lên giường nằm, tuy rằng cảm thấy có chút mệt nhưng lại không thể nào ngủ được, hôm nay chính là đêm tân hôn của cậu cùng Diệp Huyên Thành, bởi vì trong bụng có bé cưng nên bọn họ không làm được cái gì, nhưng Khâu Hàn vẫn muốn chờ Diệp Huyên Thành về rồi cùng nhau ngủ.
Chờ rồi lại chờ, thời điểm cậu bắt đầu mê mang sắp ngủ tới nơi, rốt cuộc cũng cảm giác được bên người có người nằm xuống, thật cẩn thận ôm cậu vào trong lòng.
"Chú" Khâu Hàn gọi.
"Còn chưa ngủ sao?" Diệp Huyên Thành cúi đầu hôn hôn miệng cậu nói: "Hay là chú đánh thức em?"
"Em đang đợi chú......." Khâu Hàn giơ tay ôm lấy eo y nói: "Em muốn chờ chú ngủ chung, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta."
Diệp Huyên Thành cười cười, vuốt bụng Khâu Hàn nói: "Có bé cưng ở đây, không có cách nào động phòng đâu nhé."
Khâu Hàn nói: "Tuy rằng không thể động phòng nhưng chỉ cần ba người chúng ta ở bên nhau, em liền cảm thấy rất hạnh phúc."
Diệp Huyên Thành giơ tay vuốt ve mặt Khâu Hàn, cúi đầu nói: "Chỉ cần em cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, thì chú cũng thấy hạnh phúc rồi, em hiểu chứ?"
"Em hiểu rất rõ." Khâu Hàn ngửa đầu hỏi: "Chú, chú sẽ yêu em bao lâu."
"Thẳng đến khi hơi thở của chú không còn nữa, trái tim cũng không còn đập." Diệp Huyên Thành hôn nhẹ Khâu Hàn, hai người không còn nói nữa, chỉ là cho nhau nụ hôn nồng cháy.
Hai người đều rất tin tưởng, bọn họ nhất định sẽ luôn hạnh phúc.
- -----------------------------------------
Editor: Ủa, ngắn dị, hết gòi 🥲 chờ 2 phiên ngoại thui nào. Tui sẽ dành thời gian beta lại nhé.😘😘
Vẫn những câu cũ, cảm ơn mọi người đã đọc đến đây, cảm ơn những bình luận những cái sao của các tình iu đã giúp tui có động lực hoàn thành truyện.
Nếu thích thì nhấn sao, bình luận, chia sẻ nhé. Hẹn gặp lại ở hố sau nhé!