*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bởi vì lúc trước tôi cũng đã từng tới đây vài lần, tâm trạng bực bội liền muốn tìm một góc để khóc một lát, không ngờ là tìm ra nơi này.” Tôn Thần Thần vừa nói chuyện vừa rót cho Khâu Hàn một ly trà.
“Trước kia anh cũng từng tới đây?” Khâu Hàn nhìn hắn hỏi.
“Thật ra trước kia cũng đều là hai chị em Lý Tuệ Tuệ mang tôi tới.” Tôn Thần Thần nhìn Khâu Hàn nói: “Muốn biết vì sao không?”
Khâu Hàn hỏi: “Vì sao?”
“Chuyện tôi được Diệp tổng giúp đỡ, bọn họ đương nhiên không vui vẻ gì, bọn họ biết mẹ Diệp tổng chán ghét tôi, cho nên cố ý mang tôi tới, muốn tôi cảm thụ được cảm giác bị người ta chán ghét, cũng nhắc nhở tôi là mẹ Diệp tổng chán ghét tôi, cho nên đừng mơ mộng bất cứ chuyện gì cả.” Tôn Thần Thần nói xong liền cười châm chọc.
“Mẹ Diệp tổng vì sao lại chán ghét anh?” Khâu Hàn khó hiểu hỏi, muốn chán ghét một người, dẫu sao cũng nên có lý do.
“Bởi vì tôi giống Hứa Vân Kỳ nha, đây chính là nguyên nhân tôi được giúp đỡ, cũng là nguyên nhân tôi bị mẹ Diệp tổng chán ghét.” Tôn Thần Thần cười lạnh nói: “Tôi tự hiểu lấy mình, biết mình chỉ là thế thân mà thôi, chị em bọn họ thì lại cảm thấy tôi sẽ sinh ra vọng tưởng, thật đúng là coi trọng tôi mà.”
Khâu Hàn nghĩ nghĩ nói: “Vậy lần này anh theo bọn họ tới đây, là do bọn họ bắt bạn trai cũ để uy hiếp anh?”
Tôn Thần Thần sắc mặt lập tức trầm xuống, ánh mắt càng thêm ảm đạm, hắn gắt gao nhéo mu bàn tay nói: “Lúc trước hai chị em kia ở nước ngoài, cho dù ngẫu nhiên về nước thời gian cũng rất ngắn, tôi nhịn một chút liền qua. Nhưng mà từ nay về sau, bọn họ sống luôn ở trong nước, sự tra tấn này không biết khi nào mới dứt.”
Khâu Hàn hơi cúi đầu, trong lòng thở dài.
Tôn Thần Thần thở dài nói: “Chờ khi tôi thật sự chịu không nổi nữa, bức tôi chết đi, có lẽ như thế bọn họ mới có thể vừa lòng, mà tôi cũng được giải thoát rồi.”
“Đừng tiêu cực như vậy, sẽ biện pháp mà.” Khâu Hàn an ủi nói.
“Biện pháp? Thật ra tôi có nghĩ tới một biện pháp.” Tôn Thần Thần nói.
“Biện pháp gì?” Khâu Hàn tò mò hỏi.
Tôn Thần Thần trầm mặc một lúc, không trả lời Khâu Hàn mà là nhìn cậu nói: “Kêu cậu tới, chủ yếu là muốn nhắc nhở cậu, hiện tại cậu muốn chiêu đãi hai chị em kia, cậu phải chuẩn bị tâm lý, cũng phải có tâm phòng bị.”
Tôn Thần Thần nói xong liền cầm bình giữ ấm đứng dậy ra khỏi hoa viên nhỏ, Khâu Hàn cũng không ngồi lâu, sau khi nhìn Tôn Thần Thần rời đi, cũng trở về nghỉ ngơi.
Tắm rửa xong liền nằm xuống giường, trong đầu Khâu Hàn vẫn luôn nhớ tới bạch ngọc miêu, cậu thật sự vô cùng vô cùng muốn lấy về, nhưng cậu có dự cảm, Phương Quân Mân sẽ không dễ dàng cho cậu. Mặc kệ Phương Quân Mân làm sao mà có được bạch ngọc miêu, hiện tại nó đã trở thành đồ của nàng, dù cho cậu có nói cho Diệp Huyên Thành, nếu Phương Quân Mân không cho, y cũng không có khả năng đoạt lấy đồ của mẹ mình, nên làm cái gì bây giờ?
Khâu Hàn nghĩ nghĩ rồi ngủ luôn không hay, sau khi rời giường, liền đi đến chỗ ở của Phương Quân Mân tìm hai chị em kia, hỏi bọn họ kế tiếp muốn làm gì.
Lý Tuệ Tuệ cùng Lý Hiên Hiên nói, bọn họ muốn mang bạn bè đi Ngộ Lâm Hội Sở tụ tập, bảo Khâu Hàn sắp xếp cho bọn họ
Ngộ Lâm Hội Sở chỉ chiêu đãi khách vip, muốn làm khách vip không chỉ có phí dụng cao, yêu cầu cũng rất cao, không phải có tiền là sẽ làm được, hơn nữa mỗi lần đi số lượng người cũng có hạn, chị em bọn họ một lần muốn mang theo nhiều người như vậy, muốn hẹn trước khẳng định là không thể được nhưng Diệp Huyên Thành là đại cổ đông của Ngộ Lâm Hội Sở, Khâu Hàn chỉ cần liên lạc cho giám đốc của Ngộ Lâm Hội Sở, lấy danh nghĩa Diệp Huyên Thành tiến hành rồi hẹn trước.
Khâu Hàn đưa bọn họ tới Ngộ Lâm Hội Sở, bọn họ tràn đầy tò mò muốn đi dạo.
“Lúc trước, tôi đã nhiều lần bảo ba tôi mang tôi tới đây, ba tôi đều không đồng ý, tôi rất muốn nhìn, nơi này rốt cuộc là có cái gì đặc biệt.”
“Phong cảnh khá tốt nha, lúc trước tôi cũng rất tò mò.”
“Tôi đã muốn đến nơi này xem một lần, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, Tuệ Tuệ cô cũng quá lợi hại nha, mới vừa về nước mà có thể mang nhiều người như vậy tới Ngộ Lâm Hội Sở.”
“Hôm nay mọi người muốn chơi cái gì muốn ăn cái gì cứ việc nói, không cần cùng tôi khách khí.” Lý Tuệ Tuệ cười nói.
Kỳ thật nơi này chính là nơi dành cho những ông chủ có tiền, đối với người trẻ tuổi bọn họ mà nói, cũng không phải nơi đặc biệt để vui chơi gì nhưng bởi vì nơi này yêu cầu của hội viên rất cao, bọn họ có nghe nói qua nhưng chưa từng tới, cho nên mới đối với nơi này tràn ngập lòng hiếu kỳ.
Gôn thì bọn họ không ai biết đánh, suối nước nóng lại còn chưa tới mùa, cưỡi ngựa bọn họ cũng không quá thích, vì thế Lý Tuệ Tuệ tự quyết định, bọn họ đi bơi lội trước.
Đổi áo tắm xong, một đám người lục tục nhảy vào trong nước bắt đầu chơi đùa, Lý Hiên Hiên đến trước mặt Khâu Hàn, nhìn cậu nói: “Hôm nay mang nhiều người đến, vất vả cho Khâu trợ lý rồi.”
Lý Tuệ Tuệ cũng lôi Lâm Dật Cẩm tới, nhìn Khâu Hàn nói: “Khâu trợ lý, Dật Cẩm ở nước ngoài du học đã trở thành bạn tốt của tôi, cũng là khách chúng tôi mời đến, cậu phải chiêu đãi hắn thật tốt, không thể ngó lơ hắn, biết chưa?”
“ Hôm nay cho dù là ai, tôi đều sẽ bảo người chiêu đãi cho tốt, cứ yên tâm.” Khâu Hàn trả lời nói.
“Vậy thật sự quá tốt rồi.” Lý Tuệ Tuệ cười nói: “Bất quá Dật Cẩm là bạn tốt nhất của tôi, cũng là khách mời quan trọng nhất hôm nay, yêu cầu cậu tự mình tới chiêu đãi mới được.”
“Chị, đi nhanh đi, bọn họ đều chờ chúng ta đó.” Lý Hiên Hiên lôi kéo Lý Tuệ Tuệ đến bể bơi.
Lâm Dật Cẩm cùng Khâu Hàn nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi theo.
Một đám người ở trong nước chơi đùa, Khâu Hàn liền dẫn người đứng ở một bên, có người chơi mệt mỏi đi lên nghỉ ngơi, Khâu Hàn liền bảo người đưa khăn tắm.
Sau khi Lâm Dật Cẩm theo chân bọn họ chơi trong chốc lát, từ trong bể bơi đi lên, nhân viên định đưa khăn tắm qua, đột nhiên Lý Tuệ Tuệ lớn tiếng chặn lại nói: “Chờ một chút!"
- ----------------------
Editor: Lâm Dật Cẩn quay trở lại típ tục đất diễn