Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hai vợ chồng năm đó vì không e dè thừa nhận tội lỗi cho nên phán quyết rất nhanh, vì trường hợp nghiêm trọng nên mặc dù bọn bọ nhận tội với thái độ tốt đẹp thì cũng không thoát khỏi án tù chung thân.

Nhưng vào ngày ba mươi tháng sáu bốn năm trước, chính là ngày sinh nhật lẫn ngày giỗ của đứa con gái, hai vợ chồng đã tự sát trong tù.

Bên cạnh thi thể bọn họ còn có một con búp bê được làm bằng vải vụn, đôi mắt của búp bê đó là dùng máu của bọn họ vẽ thành.

Cân nhắc đến hành vi phạm tội của bọn họ, hơn nữa thời gian bọn họ tự sát lại đúng vào ngày này, cũng xem như bọn họ không chịu nổi lương tâm dằn vặt nên đã lấy cái chết ra tạ tội. Về phần con búp bê vải bên cạnh bọn họ thì được hiểu rằng vì ngày sinh nhật năm đó con gái muốn có búp bê, bọn họ không cho nên đã gây ra thảm kịch... Con búp bê này coi như là biểu hiện của sự áy náy.

Nói chung là thời điểm phải đối mặt.

Từ ngày ba mươi tháng sáu năm năm trước, bắt đầu từ lúc thi thể của bé gái này được phát hiện thì cứ vào ngày ba mươi tháng sáu hàng năm đều sẽ có một vụ án xảy ra.

Nhưng bởi vì không xảy ra ở cùng một chỗ nên bộ phận liên quan ở địa phương không nghĩ đến vụ án này có điều gì khác thường, cũng vì vậy nên mới không báo cáo cho bộ đội đặc thù biết.

Nếu không phải lúc Giản Linh ăn cơm xong tình cờ nhìn thấy tin tức địa phương thì e là vẫn chưa phát hiện ra.

Ngón tay Giản Linh nhẹ nhàng chạm vào màn hình vài cái, một tấm hình xuất hiện ở trên màn chiếu.

Là bé gái đó, cũng chính là tấm ảnh ngẫu linh chụp lúc còn sống.

Bé gái trong hình có mái tóc mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt to long lanh ngập nước, gọn gàng, sạch sẽ. Ở cái tuổi ngây thơ chất phác ấy, con bé phải cảm nhận được sự ấm áp cùng bao nhiêu điều tốt đẹp của thế gian này mới đúng.

Vậy mà lại phải chết trong tay chính ba mẹ mình, không những thế còn nằm trong tủ lạnh một năm mới được phát hiện.

Con mắt Giản Linh nhìn chăm chú vào ảnh chụp của đứa trẻ trên màn chiếu, một lúc sau cô mới thở dài một hơi.

Đem tất cả tư liệu chuyển vào trong chiếc máy tính cứng nhắc: “Con bé đang ở phòng cấm đúng không?"

Chu Viễn Thanh gật đầu: "Đúng vậy, cấm chế cấp thứ ba theo ý của cô. Từ lúc Giang Dương Minh đem cô bé về, Lục Phi vẫn luôn tinh lọc phù chú, nhưng căn bản không có tác dụng gì, vừa mới bố trí ra phù chú đã đen mất rồi."

Lục Phi là truyền nhân của Quỷ Đạo, nhà anh ta là nhất mạch, xem như là đời đời kiếp kiếp làm cái nghề này. Đừng thấy bình thường mà không để ý, trên thực tế thì trong lĩnh vực này anh ta không phải kẻ yếu.

Nhưng ngay cả khi anh ta dùng linh lực để bố trí tinh lọc phù chú thì cũng không có hiệu quả.

Rốt cuộc là oán hận đến mức nào đây?

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT