Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Âu Tuấn  nghe xong lời này, nhìn cô ân cần đủ kiểu, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nở nụ cười.

Giản con khỉ quá thú vị…

“Em còn có trợ lý à? Còn có thể mang đầu bếp qua đây không?”Âu Tuấn hỏi một câu.

Giản Linh liếc anh một cái: "Có trợ lý thì có gì lạ, đừng nhìn em như vậy, em cũng có cổ phần trong tập đoàn nhà em, cũng có thể sử dụng bí thư tập đoàn. Còn đầu bếp. nơi khác không nói, nhưng vẫn có thể mời được Yến Cửu Lâu.”

Nói rồi, Giản Linh nh nghiêm túc hỏi anh: "Giữa trưa anh muốn ăn cái gì?”

“Đùa em thôi, anh không mệt như vậy.”Âu Tuấn nói rồi quay đầu nhìn về phía cô: "Chẳng qua, Giản Linh à…”

Giản Linh : “Ừm?”

Âu Tuấn  hỏi: "Em uống nhầm thuốc sao?” Ngón tay anh nhẹ nhàng chống cằm, nửa híp mắt, lại lộ ra vài phần tà khí mị hoặc: "Đội trưởng Giản như này là muốn nuôi anh sao?”

Giản Linh : “!!!” Cô thể hiện rõ ràng như thế sao?

Thấy cô bỗng nhiên không lên tiếng, Âu Tuấn cũng không truy hỏi, chỉ duỗi tay qua nhéo nhéo mặt Giản Linh, nói: "Nhưng em nuôi anh cũng là chuyện nên làm, dù sao tài sản của anh gần như đều đã để hết ở chỗ em, nếu đội trưởng Giản mặc kệ anh, anh chỉ có thể ngồi bên đường ăn xin thôi.”

Giản Linh nghe vậy, trong lòng vốn đang tràn ngập dấu chấm than lập tức thả lỏng, cười tủm tỉm hứa hẹn: "Yên tâm, đội trưởng Giản tuyệt đối sẽ không mặc kệ anh.”

Chẳng qua, Giản Linh vẫn không  lái xe tới công quán, trực tiếp quay về vườn Quảng Nhã, cô cảm thấy Âu Tuấn thật sự mệt mỏi, dù sao đám người bộ đội đặc thù chỗ cô kia có bao nhiêu không hiểu chuyện, hành hạ người khác, cô vẫn biết.

Một lát sau đến vườn Quảng Nhã, hai người chia ra phòng tắm ở phòng khách và phòng ngủ để tắm rửa.

Dù sao tối qua cũng là cắm trại, điều kiện tắm rửa cũng không có.

Giản Linh vừa tắm xong, di động trên bồn rửa vang lên, nhìn thấy là ba gọi tới, cô khoác áo tắm dài chạy ra nghe.

“Linh Linh à. Nghe nói con và Tiểu Tuấn nhà họ Âu với đồng đội cùng đi Nông Gia Nhã của Tiểu Anhchơi?”

“Đúng vậy, cha.”Giản Linh nở nụ cười: "Còn bắt được không ít cá sống ở đập chứa nước, con đã nếm thử cá, hương vị khá tốt. Con kêu đồng đội mang cá về thả ở ao cá phía sau công quán để nuôi trước, có thời gian con sẽ mang về, không phải ba và Dương Tâm Lan nữ sĩ đều thích ăn cá sao?”

“Ai da, con gái bảo bối của ba thật ngoan.” Giản Quang Minh ở đầu dây bên kia cười nói.

“Hì hì!”Giản Linh nở nụ cười, sau đó đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Đúng rồi, ba. Ba kêu thư ký Tiểu Cố giữa trưa nay qua Yến Cửu Lâu đóng gói chút đồ ăn thanh đạm mang tời cho con được không?”

“Ừm? Không thành vấn đề. Chỉ là xảy ra chuyện gì mà lại muốn ăn ở nhà? Có chỗ nào không thoải mái sao?” Giản Quang Minh có chút lo lắng cho con gái, tính cách chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu của nha đầu này, bọn họ đều rất rõ.

“Con không sao, nhưng thuộc hạ của con nghịch ngợm cỡ nào, ba cũng biết đấy. Âu Tuấn vì chiếu cố bọn họ, mệt muốn chết rồi.”Giản Linh cũng nói thẳng với cha.

Giản Quang Minh ở đầu dây bên kia cười đến không thấy mắt: "Xem ra Tiểu Tuấn nhà họ Âu là người biết chăm sóc người khác. Khó trách ba thấy kỳ quái, con chưa bao giờ thích khẩu vị thanh đạm, sao lại bỗng nhiên muốn ăn đồ thanh, là khẩu vị của Tiểu Tuấn sao?”

“Hì hì.”Giản Linh ngây ngốc nở nụ cười.

Giản Quang Minh cười ha hả nói: "Được được được, giữa trưa ba sẽ kêu Tiểu Cố đưa cơm qua, các con mới đi cắm trại về, chuyện này cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi hai ngày, nhân lúc con con đang rảnh rỗi, mang Tiểu Tuấn nhà họ Âu về nhà chúng ta ăn một bữa cơm đi.”

Giản Linh : “Được.”

Giản Quang Minh đột nhiên nhớ lại: "A, đúng rồi! Ba nói chuyện phiếm với con mà suýt quên mất chính sự. Gọi điện thoại tới là có chuyện muốn hỏi con.”

Giản Linh : “Ba hỏi đi.”

Giản Quang Minh hỏi: "Là chút chuyện nhỏ của Tiểu Thành, từ nhỏ đến lớn tính tình nó đều rất tốt, tuy ba cũng biết nó giống Tiểu Anh, tính cách có góc cạnh, nhưng đã lớn như thế cũng chưa từng thấy nó thật sự ra tay ác độc với ai, lần này là xảy ra chuyện gì? Tuy rằng ba cũng không quá truy hỏi chuyện của anh tư con, nhưng người trẻ tuổi tên Thư Minh kia, là…… Đối tượng của Tiểu Thành đúng không?”

Giản Linh cũng không thấy kỳ quái chuyện ba mình biết quan hệ của anh tư và Thư Minh, dù sao ba cô làm ăn lớn như vậy, nói là tai mắt đông đảo cũng không quá.

Nhưng Giản Linh thấy kỳ quái chính là, nội dung lời này của ba. Giản Linh hỏi: "Thư Minh…… Xảy ra chuyện gì? Anh tư con làm cái gì?”

Giản Quang Minh nói: "Trong một buổi sáng nó đã bức công ty nhỏ kia của Thư Minh đến không có đường có thể đi. Ba còn chưa từng thấy nó đối phó với một người như thế đâu, sao lại ầm ĩ thành như vậy?”

Giản Linh căn bản không biết chuyện này, nghe xong lời này cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy chuyện này không thích hợp nói tỉ mỉ với ba, cũng chỉ nói: "Ba, ba cũng đừng lo lắng, anh tư con làm chuyện gì cũng có chừng mực, anh ấy làm như thế nhất định là có lý do của anh ấy.”

Giản Quang Minh nghĩ, cũng tán đồng: "Cũng phải, người trẻ tuổi các con làm việc đều có chừng mực và lý do. Trưởng bối chúng ta cũng không tiện mở miệng nhiều, nhưng dù sao, chúng ta làm kinh doanh xưa nay chú ý hòa khí sinh tài, làm việc quá tàn nhẫn, dễ ép người chó cùng rứt giậu, phải chú ý nhiều một chút, con rảnh rỗi thì khuyên nhủ hai câu đi.”

Ba nói không phải không có đạo lý, trên thực tế, lời ba nói luôn rất có đạo lý.

Sau khi Giản Linh cúp điện thoại của ba, thay quần áo thoải mái ra phòng khách.

Âu Tuấn đã một thân thoải mái thanh tân, ngồi đọc sách ở sô pha.

Giản Linh không phải người sẽ giấu chuyện, dăm ba câu đã kể lại chuyện này.

Âu Tuấn dường như cũng không quá kinh ngạc, suy nghĩ một lát, nói: "Lấy tính cách của anh Giản, cũng không có khả năng đi đánh người giống em. Chặt đứt con đường làm ăn của đối phương cũng coi như là cách làm thích hợp.”

Giản Linh : “Em định mời anh tư ăn cơm rồi hỏi rõ một chút.”

Âu Tuấn nhìn thấy con khỉ này đã bình tĩnh lại rất nhanh.

Anh cong môi cười cười: "Em sợ Thư Minh chó cùng rứt giậu?”

Giản Linh nghe vậy lập tức bực bội: "Anh ta dám!”

Âu Tuấn duỗi tay nhẹ nhàng xoa tóc cô, nhìn thời gian cũng không còn sớm, Âu Tuấn chuẩn bị đứng dậy vào phòng bếp: "Giữa trưa muốn ăn cái gì? Ngày hôm qua cũng đã ăn không ít thịt cá, làm cho em tô mì sợi trứng chần nước sôi nhé?”

Âu Tuấn không rõ, vì sao trong mắt con khỉ này lại đột nhiên nghiêm trọng như vậy, chỉ là một chén mì, cần đến mức này sao?

Giản Linh trầm mặc vài giây, nhỏ giọng nói: "Giữa trưa đã kêu thư ký đưa cơm qua đây, đều là món ăn thanh đạm anh thích. Nếu không…… Nếu không anh ăn cơm, còn nấu cho em tô mì sợi trứng chần nước sôi nhé? Em muốn ăn mì sợi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT