Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cũng may, Âu Tuấn không hề có ý nghĩ muốn soán ngôi, nếu không ước tính chừng vài phút nữa thì Giản Linh có lẽ sẽ bị các trò khốn nạn của mấy bà mẹ bỉm sữa này làm cho rơi đài rồi.

Giản Linh đương nhiên sẽ không quên chính sự của hôm nay, chuyển mắt hướng về phía Chu Viễn Thanh nói: “Viễn Thanh, anh đi chuẩn bị thiết bị đi, tôi muốn kiểm tra toàn diện cho Âu Tuấn.”

Nghe được những lời này, sắc mặt của mọi người liền trở nên nghiêm túc, những lời nghe được từ miệng của Giang Dương Minh, có thể biết được năng lực của Âu Tuấn ở hiện trường vụ án ngẫu linh là như thế nào.

Ngay cả Giản Linh cũng chưa từng thấy ai có năng lực như Âu Tuấn, bọn họ tất nhiên cũng không thấy được, cho nên có hơi tò mò, nhưng không dám vì vậy mà chậm trễ.

“Các cậu nghiêm túc như vậy làm gì chứ?” Âu Tuấn cười hỏi: "Làm sao, đợt thí nghiệm này sẽ rất đau sao?”

Cái miệng Lục Phi đúng là không quản nổi, mở miệng ra liền nói: "Dù sao thì cũng không dễ chịu chút nào.”

Những lời này không thể dọa được Âu Tuấn, có thể khó chịu như thế nào chứ, có thể đem ra so sánh với thời điểm huấn luyện tra tấn sao?

Âu Tuấn là một người mạnh mẽ, là loại người có thể chịu được “đau khổ”.

Chẳng mấy chốc, Chu Viễn Thanh đã chuẩn bị xong các thiết bị.

Giản Linh đưa Âu Luật đến một gian nhà lớn ở hậu viện của công quán, cách bài trí của căn phòng này khác hẳn so với phong cách cổ xưa và cấu trúc kiểu tây của công quán.

Gian phòng ở đây, nhìn giống như các phòng thí nghiệm trong phim khoa học viễn tưởng vậy, xung quanh toàn là những thiết bị công nghệ cao cấp, làm cho không khí xung quanh cũng trở nên cao cấp hơn.

Âu Tuấn còn có tâm trạng nhìn xung quanh, thì đột nhiên thấy Giản khỉ con bên cạnh đang cởi áo ra.

Âu Tuấn: “!!!”

Nếu không phải bên trong cô còn mặc một chiếc áo cúp ngực màu đen bó sát, thì không chừng bây giờ sắc mặt của Âu Tuấn đã đen như than rồi, Giản khỉ con này biết xấu hổ hay không vậy? hành động trực tiếp cởi áo này có phải hơi quá khích rồi không.

Chu Viễn Thanh vẫn còn ở đây đó! Nhưng mà bên trong Giản Linh còn có một chiếc áo cúp ngực màu đen ôm sát, cho nên cũng không có lộ cái gì cả.

Chỉ là thân hình chuẩn cùng với những đường cong tuyệt mỹ đều nằm trong tầm mắt, chiếc áo cúp ngực bó sát tôn lên vòng eo thon gọn, săn chắc của cô, thậm chí trên chiếc bụng phẳng lì của cô còn hằn cả những đường áo.

Hai cánh tay trắng nõn, mảnh khảnh nhưng không hề gầy gò, đường nét trên cơ thể hiện rõ, đường nét này chỉ có trên những người có thân hình chuẩn, mới có thể nhìn thấy.

Giản Linh duỗi tay về phía trước, hai bàn tay bắt chéo nhau, gập các khớp tay lại, xoay cổ từ bên này sang bên kia rồi ngồi xuống ghế.

Cái ghế dựa này… thoạt nhìn làm cho người ta cảm giác không thoải mái tí nào.

Vì theo sự hiểu biết của Âu Tuấn, thì chiếc ghế này chỉ dùng riêng cho việc tra tấn.

Giản Linh nhàn nhã ngồi trên ghế, nhướng mày nhìn Âu Tuấn: "Âu Tuấn, em làm mẫu cho anh xem trước nha.”

Âu Tuấn Khẽ chau mày, biểu tình không vui nói: "Làm mẫu thì làm mẫu đi, cởi quần áo ra làm gì…”

Nhưng hành động tiếp đây của Chu Viễn Thanh đã cho Âu Tuấn một câu trả lời cho câu hỏi, tại sao Giản Linh lại cởi áo.

Bởi vì Chu Viễn Thanh đã dùng các miếng dán điện dán lên da của Giản Linh, trán, cằm, cổ động mạch, xương quai xanh, đầu vai, khuỷu tay và cổ tay.

Thậm chí Giản Linh còn sốc cả áo cúp ngực lên, bình thản dán hai miếng lên cả vùng bụng đang lộ ra, ngay cả eo dưới cũng có.

Âu Tuấn cau mày, nói: “Dụng hình hả, đây là?”

Chu Viễn Thanh đem từng dây điện cắm vào ổ cắm, Giản Linh hướng mắt về phía Âu Tuấn mà cười.

“Cái này gọi là khoa học, nếu không anh cho rằng em sẽ thí nghiệm anh như thế nào, niệm chú gì hay sao?” Giản Linh cười hỏi.

Âu Tuấn không trả lời, thật khó để nói ra, anh thật sự đã nghĩ như vậy.

Dù sao thì những thứ như dị năng gì đó, làm sao có thể mong đợi anh ấy suy nghĩ theo hướng khoa học được chứ?

Chu Viễn Thanh đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi, hướng về phía Âu Tuấn rồi nói: “Đội phó, đến bên này.”

Anh ta đưa Âu Tuấn lùi ra phía sau, cầm lấy chiếc máy tính bảng rồi bấm vài cái.

Chỉ nghe được tiếng chuyển động của máy móc, một tấm kính dày đột nhiên nhô lên từ mặt đất, hướng thẳng lên trên, đại khái chính là hướng về vị trí của Giản Linh, ghế điện từ từ xoay tròn trong ống thủy tinh hình trụ, Nếu như đây là bức tranh, đem nó thu nhỏ lại, lúc này Giản Linh chẳng khác gì người ngồi trên ghế điện trong ống thủy tinh.

 Âu Tuấn cau mày, trong lòng bỗng nhiên dâng lên loại cảm giác không thoải mái, bởi vì bây giờ, từ cái tư thế này nhìn lên, biểu tình của Giản Linh khiến cho anh cảm thấy, những gì cô sắp phải chịu không thoải mái chút nào.

Chu Viễn Thanh hướng Âu Tuấn nói: "Đội phó Âu, thể chất của anh rất khác người thường, trong thiết bị đặc biệt như vậy, số lượng điện vừa phải tiến vào trong cơ thể, sẽ kích thích năng lực bộc phá đến mức cao nhất.”

Chu Viễn Thanh chỉ vào màn hình bên cạnh, phía trên kia có cái gì đó nhìn qua như là một biểu đồ dao động vậy.

Chu Viễn Thanh tiếp tục nói: "Năng lực sẽ được biểu diễn dưới dạng sóng âm, từ những hình ảnh trên đây, anh có thể thấy được đỉnh điểm năng lực của một người.”

“Đỉnh điểm?” lòng Âu Tuấn khẽ động đậy.

Chu Viễn Thanh gật đầu: "Đúng vậy, nó dùng để chỉ số công suất tối đa người có khả năng chịu được dòng điện trong phạm vi an toàn, chỉ số mà một dị năng giả biểu hiện ra ngoài. Bởi vì không được đúng hoàn toàn, cho nên cũng chỉ là một trị số khách quan.”

Vậy nên, chiếc ghế điện này, theo mức độ mà nói đây là dụng hình thật sự. Âu Tuấn ý thức được điểm này.

Giản Linh lúc này ở bên trong nói: "Bắt đầu đi.”

Âu Tuấn lập tức nói: "Đợi đã!”

Nhưng đã không kịp nữa rồi, ngón tay của Chu Viễn Thanh rất nhanh đã bật nút khởi động.

Tiếng khởi động máy móc vang lên ong ong bên tai.

Người ngồi trong ống thủy tinh bây giờ, bỗng thấy cả người căng tức!

Biểu tình của Giản Linh bây giờ cũng không có biến hóa gì lớn, có thể thấy rằng sức chịu đựng của cô đối với việc này là rất tốt, nhưng đôi khi ý chí và phản xạ của cơ thể lại không đồng tình với nhau.

Mặc dù, biểu tình của Giản Linh bây giờ đã thay đổi, da mặt ửng đỏ, cổ và trán nổi đầy gân xanh, móng tay co lại nắm chặt tay ghế, ngay cả mạch máu trên mu bàn tay cũng đã hiện rõ lên.

“Đội phó Âu, đợi lát nữa điều anh cần phải làm là khi cuộc thí nghiệm diễn ra, anh hãy giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình ở mức cao nhất, đó là một loại cảm giác, đó không phải là phản xạ của cơ thể, nói chính xác hơn, nó giống như một loại ý nghĩ, giống như dùng ý thức để chống lại sự đau đớn, nếu như là người có dị năng, thì trong trường hợp này, mức độ chỉ số sức mạnh sẽ được hiển thị.”

Chu Viễn Thanh nói tới đây, Giản Linh ở trong phải chịu dòng điện tăng thêm một bậc nữa.

Âu Tuấn có thể thấy rõ ràng các sóng âm trên màn hình, một đường cong đột nhiên hướng lên trên, vượt qua cả mức khu vực được đánh dấu màu đỏ, điều đó chứng tỏ rằng năng lực của Giản Linh cũng không phải là nhỏ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT