Chương 1121: Cô ta cố ý đến khiêu khích
Luss trông thấy Tân Sơ Hạ dùng một ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Christine, không nhịn được hỏi: “Candy, dường như cô không thích Christine lắm hả?”
Tân Sơ Hạ không trả lời câu hỏi của Luss, đôi mắt to xinh đẹp chỉ là đang dán thẳng vào Christine.
Sau khi Christine chào hỏi xong những người vây xung quanh, tình cờ nhìn thấy Tân Sơ Hạ ở gần đó.
Ngay lúc Luss nhìn về hướng Christine lần nữa, thấy cô ta đang đi về hướng bên này, bỗng chốc có một dự cảm không lành.
“Hey, Candy, lâu rồi không gặp” Christine uốn éo eo, vừa gợi cảm vừa phóng khoáng, quen thuộc mà dang tay ra hướng về Tân Sơ Hạ.
Tân Sơ Hạ lại xoay người, tránh được cái ôm chủ động của Christine, sắc mặt đã trở nên cực kì khó coi.
Christine ngây ra một chút, sau đó không hề để ý mà trêu đùa: “Candy, vẫn là y hệt lúc trước, không thay đổi xíu nào, vẫn là con nhím nhỏ không để người cùng giới chạm vào”
“Cô cũng y như trước vậy, bất kể bên ngoài trắng đến đâu, bên trong đều là đen tối” Tân Sơ Hạ nhếch miệng nói.
Ngay lập tức Luss xem mà mù tịt.
Hai người phụ nữ này thực sự đang mở màn cho cuộc chiến không thuốc súng hay sao?
Christine lại cười nói: “Vị đây, anh nhất định là không biết. Candy của chúng tôi, từ nhỏ đã bài trừ phái nữ, ngược lại cùng một đám đàn ông thì đi rất gần. Dưới có bạn học nhỏ tuổi, trên có đàn anh, trong cặp sách lúc nào cũng giấu “khối rubik”, đến thầy giáo trong trường cô ta cũng không bỏ qua”
“Luss, chúng ta đi, đừng để ý đến cô ta!” Tân Sơ Hạ xem thường lời nói của Christine, xoay người rời đi.
Christine nhướng mày, đắc ý vẫy tay với Tân Sơ Hạ: “Nhím nhỏ, lát nữa gặp nhé! Trên đấu trường tuyệt đối đừng thua rồi khóc nhè giống như bộ dạng bốn năm trước nhé!”
Luss đi cùng Tân Sơ Hạ ra ngoài ban công hóng gió đêm.
Tân Sơ Hạ hai tay chống nạnh, đá giày cao gót trên chân ra, đi chân không, tức giận đi tới đi lui ngoài ban công.
Luss liếc nhìn bàn chân trắng nõn mềm mại của Tân Sơ Hạ, vội vàng cởi áo khoác vest trải trên đất, chỉ chỉ nói: “Hay là, cô lấy áo khoác tôi trút giận đi?”
“Christine cô ta đang cố ý!” Tân Sơ Hạ nghiến răng nghiến lợi nói.
Luss cũng nghiêm túc gật đầu theo, an ủi nói: “Cô rõ ràng biết là cô †a cố ý rồi, vậy sao cô còn tức giận?”
“Câu nói này của anh có lý! Đúng, tôi không tức giận nữa! Sao tôi phải tức cô ta? Cô ta nhất định là vì sợ tôi nên mới cố ý nói lời khó nghe!”
Tân Sơ Hạ hít sâu một hơi, nhặt áo khoác vest lên thay Luss rồi phủi phủi bụi, trả lại cho Luss, sau đó tự giác mang giày cao gót vào.
Tân Sơ Hạ nhìn theo hướng đó, thấy Christine và Phó Diệc Phàm đi cùng nhau, không nhịn được chau mày.