*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì sao Quân Bác lại đột nhiên đối xử lạnh nhạt với cô như vậy? Trong lòng Nặc Kỳ Anh vô cùng buồn bực, rửa mặt xong cô đi đến bên bàn ăn, nhìn trên mặt bàn có bày sẵn bữa sáng, đuôi lông mày không khỏi vui sướng nhếch lên.
Trên bàn ăn có hai chiếc hộp giữ nhiệt, bên cạnh còn có một tờ giấy.
"Nhớ ăn sáng, thuốc cũng phải uống đúng giờ, buổi tối tôi sẽ về nhà ăn cơm”
Từng nét chữ rất đẹp, Nặc Kỳ Anh đặt tờ giấy xuống, lấy hộp giữ nhiệt mở nắp ra.
Bên trong là cháo đậu đỏ, trứng rán, còn có cả bánh bao nhỏ.
Đều là các món mà cô thích...
Nặc Kỳ Anh mỉm cười vui vẻ, đang ngồi trước bàn ăn hạnh phúc nhảy cẵng lên.
Chuyện không vui vì hôm qua suýt chút nữa bị người đàn ông kia cưỡng hiếp trong xe đã sớm bị cô ném đến tận chín tầng mây rồi.
Nhưng cảm giác hạnh phúc cũng chỉ diễn ra trong giây phút ở bên cạnh Quân Bác đêm qua mà thôi.
Những ngày sau đó, Phó Quân Bác càng hiếm khi ở nhà hơn nữa.
Nhưng anh ta không phải là vì Lý Tư San, cũng không phải bởi vì Nặc Kỳ Anh cô, mà là do chuyện công việc thật sự đang rất bộn bề đủ thứ chuyện.
Nặc Kỳ Anh bỗng nhiên phát hiện ra rằng cho dù mình đã kết hôn rồi, nhưng kết quả là vẫn chỉ có một mình thôi.
Cô ăn cơm một mình, ngủ một mình...
Một mình, ngẩn ngơ đối mặt với căn phòng trống rỗng này.
Dần dần, Nặc Kỳ Anh cảm thấy được trực giác của mình là đúng đắn rồi.
Phó Quân Bác lấy cô, chẳng qua là bởi vì đồng cảm với những gì mà cô trải qua mà thôi! Bởi vì, anh ta là một người đàn ông lương thiện, cho nên...
Nặc Kỳ Anh cảm thấy được, chắc chắn là như vậy rồi.
Nói như vậy, việc kết hôn của cô như thế, chẳng phải là một chuyện đáng buồn hay sao? Nhưng mà, nếu đã quyết định kết hôn, cô nhất định sẽ có trách nhiện với gia đình này.
Cho dù anh ta không yêu thương cô, cô sẽ cố gắng để khiến anh ta yêu cô.
Bởi vì, cô chính là vợ hợp pháp của anh ta mà! Nặc Kỳ Anh ngẫm nghĩ như vậy, trong lòng cũng cảm thấy sáng tỏ thông suốt hơn.
Cô phải hành động ngay thôi! Nghĩ đến đây, Nặc Kỳ Anh vội vàng mở máy tính ra, lên mạng tra phương pháp để hâm nóng tình cảm vợ chồng.
Lần trước không dám mua nước hoa, bây giờ, Nặc Kỳ Anh lại đến một cửa hàng chuyên bán nước hoa trước, không một chút do dự mua một lọ.
Cô không chỉ mua nước hoa, còn mua thêm một bộ váy ngủ vô cùng gợi cảm xinh đẹp.
"Quân Bác, đêm nay anh có thể về nhà sớm một chút không?”
Sau khi về nhà, Nặc Kỳ Anh lấy điện thoại di động ra nhắn một đoạn tin nhắn như vậy, sau đó lại sửa hai chữ "Quân Bác" chuyển thành "Ông xã", sau đó nhấn gửi đi.
Tại văn phòng, Phó Quân Bác nghe được tiếng điện thoại rung lên hai lần ở bên cạnh, vì vậy một tay anh ta vẫn làm việc với máy tính, một tay còn lại cầm lấy điện thoại di động lên xem.
"Ông xã, đêm nay anh có thể về nhà sớm một chút không?"
- Kỳ Anh.
"Đêm nay phải tăng ca để theo kịp kế hoạch."
- Quân Bác.
Nhận được tin nhắn trả lời của Phó Quân Bác, Nặc Kỳ Anh tức giận mím chặt miệng.
Cô đã tỉ mỉ chuẩn bị mọi chuyện như vậy,
- -------------------