Lọc Truyện

Thoát khỏi hôn ước - Hoàng Khả Vy - Lục Thiên Tân

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 10 Là vợ tôi
 
             Lục Thiên Tân lúc này mới có động tĩnh, hắn nhếch mắt qua nhìn máy quay rồi giựt lấy cái mic của tên Phóng viên kia rồi nói: “Không phải là bạn gái mà là vợ tôi! !  Thiếu phu nhân của Lục gia! ! ”   

             Nói xong hắn nhanh chóng bỏ đi, thoát nhanh khỏi cái đám đông đó bằng đường mà đám vệ sĩ đã mở ra.   

             Hoàng Khả Vy nghe xong mà đỏ hết cả mặt, gương mặt cứ nóng bừng bừng trông rất khó hiểu. Trái tim đột nhiên đập mạnh hơn, hình như loạn hết nhịp cả lên rồi. Hai bên khóe miệng không tự chủ được mà đột nhiên cười lên, cô không hiểu sao khi nghe xong những lời hắn vừa nói trong lòng cảm thấy hạnh phúc vô cùng luôn.    

             Sau khi đưa Hoàng Nhật Lam  ra chỗ xe của Hoàng Hồng Phong thì Hoàng Khả Vy nhanh chóng trở về nhà của mình, à lộn nhà của Lục Thiên Tân. Để xem hôm nay hắn nấu món gì ngon cho cô ăn đây! !  Nhưng mà hắn bỏ cả buổi sáng không đi làm chỉ vì đi chợ cho cô hay sao? ? ?   

             Cô có nên cảm động không đây trời.  

             Nhưng mà vừa vào đến nhà cô lại chẳng ngửi thấy mùi thơm như hôm qua nữa, căn nhà yên tĩnh chẳng một tiếng động, hay là hắn chưa về? ? ? Nhưng mà không phải xe của hắn đậu ngoài kia hay sao? ? ?   

             Không được! !  Nhất định là đã có chuyện gì xảy ra đối với Lục Thiên Tân rồi! !   

             Quả nhiên vừa chạy vào trong bếp đã thấy Lục Thiên Tân nằm dưới sàn rồi, hắn bị sao vậy trời.   

             Hoàng Khả Vy nhanh chóng chạy lại đỡ hắn dậy vào trong lòng mình. Hình như hắn bị sốt rồi thì phải! !  Cả người nóng ran như lửa thiêu vậy.   

             “Anh bị sao vậy? ? ? Sao đột nhiên lại nóng vậy? ? ?” Hoàng Khả Vy luống cuống, không biết bản thân nên làm gì đây! !  Sao lại trở nên như vậy cơ chứ! !  Không phải ban nãy phỏng vấn vẫn đang còn bình thường hay sao? ? ? Sao lại bị ngất xỉu rồi lại còn bị sốt nữa.   

             Không được rồi, nếu cứ như thế này thì hắn có thể sẽ nguy kịch mất thôi. Lục Thiên Tân từ từ mở mắt, hơi thở của hắn yếu dần đi, thều thào nói: “Tiểu Khả Vy về rồi sao? ? ? Để anh nấu cơm cho em ăn! ! ”   

             Hoàng Khả Vy không biết tên đàn ông này rốt cuộc có phải bệnh nặng quá bị úng não không đây? ? ? Bệnh đến nỗi không ngồi dậy được, hơi thở thì càng lúc càng yếu đi, vậy mà còn đòi nấu cơm cho cô ăn nữa. Lục Thiên Tân! !  Anh bị điên rồi sao? ? ?   

             Được! !  Nấu cơm thì nấu cơm nhưng phải đợi anh khỏe hẳn! !  Tôi nhất định sẽ ăn thật ngon, nhất định sẽ không cho anh phải bị leo cây nữa.   

             Nếu bây giờ Hoàng Khả Vy gọi điện cho bệnh viện thì nhất định sẽ kinh động đến giới truyền thông, chẳng mấy chốc Lục Thiên Tân hắn sẽ lại lên báo, nói không chừng sẽ kéo theo cả một tai họa về phía Lục thị. Giá cổ phiểu của tập đoàn Lục thị cũng sẽ nhanh chóng rơi xuống mức thấp nhất cho mà xem. Không được! !  Phải làm sao bây giờ.   

             Đúng rồi! !  Còn một người đáng để tin tưởng nữa! !  Đó là thư kí Lucia, trợ thủ đắc lực bên cạnh Lục Thiên Tân.   

             “Anh đợi một tí, tôi sẽ gọi cho thư kí của anh! ! ” Hoàng Khả Vy thật sự không còn cách nào khác nữa rồi, may mắn vẫn còn thư kí Ôn.   

             Cô Hoàng trong túi áo khoác của hắn ra chiếc điện thoại, vốn định gọi nhưng lại bị khóa màn hình mất rồi! !  Rốt cuộc mật khẩu là gì đây? ? ?   

             “Lục Thiên Tân, anh mau nói đi! !  Mật khẩu điện thoại là gì vậy? ? ?” Hoàng Khả Vy hét lớn, hình như Lục Thiên Tân hắn sắp không trụ nổi được nữa rồi! !  Cơ thể càng lúc càng nóng hơn lúc nãy.  

             “Mật…khẩu…là…” Lục Thiên Tân chưa kịp nói ra mật khẩu là gì thì ngật lịm đi trước sự hoảng loạn của Hoàng Khả Vy.   

             Chết tiệt thật! !  Làm sao bây giờ! !  Rốt cuộc mật khẩu điện thoại hắn là gì đây! !   

             Hoàng Khả Vy nhanh chóng nhập loạn hàng chục số nhưng không đúng một cái nào cả, màn hình điện thoại vẫn khóa. Chỉ còn đúng một lần nữa điện thoại sẽ tắt nguồn, đã quá 4 lần mở sai mật khẩu rồi, nếu thêm lần này sai nữa thì chắc chắn cô phải tự vác hắn lên phòng thôi, thôi thì Hoàng Khả Vy đành phải liều mình vậy. Hoàng Khả Vy nhanh chóng nhập ngày, tháng, năm sinh của mình, quả nhiên màn hình khóa đã mở liền.   

             Thật sao? ? ? Lục Thiên Tân biết cả ngày sinh nhật của Hoàng Khả Vy để làm mã khóa của điện thoại sao? ? ?  

             Không được rồi, chuyện đó để sau đã! !  Chuyện trước tiên phải gọi cho thư kí Ôn đã, nếu không Lục Thiên Tân sẽ khó mà qua khỏi hôm nay cho mà xem.   

             “Alo! !  thư kí Lucia ! ” Hoàng Khả Vy nhanh chóng tìm được số điện thoại của thư kí Lucia.  

             “Có chuyện gì vậy thiếu phu nhân? ? ?” thư kí Lucia đáp lại. Không phải hôm nay tổng giám đốc ở nhà sao? ? ? Có việc gì mà thiếu phu nhân lại gọi cho hắn vậy.   

             “Lục Thiên Tân đột nhiên sốt cao! !  Tôi không biết bây giờ phải làm sao nữa! !  Anh mau đến giúp tôi đi! ! ” Hoàng Khả Vy khóc rồi! !  Vì Lục Thiên Tân mà cô khóc rồi! !  Lần đầu tiên trong cuộc đời cô sợ nhất là mất đi người nào đó trước mặt của cô lắm.   

             “Được! !  Bây giờ tôi sẽ đến ngay! !  Chuyện này thiếu phu nhân nhất định không được cho ai biết cả! ! ” Giọng của thư kí khấn trương vô cùng, hắn nhanh chóng mặc áo khoác rồi đi đến nhà của Lục Thiên Tân cùng với bác sĩ Mão nhanh chóng có mặt ở nhà riêng của Lục Thiên Tân.   

             Hoàng Khả Vy vốn dĩ không hiểu hắn ban nãy đang còn bình thường, còn quay lại khịa đám phóng viên nữa sao giờ lại nằm một chỗ như thế này cơ chứ! !  Hắn không tỉnh dậy làm sao cô có thể cùng hắn cãi tay đôi nữa đây? ? ? Ai sẽ nấu cơm cho Hoàng Khả Vy ăn nữa đây? ? ? Hay là hắn ngồi dậy mắng cô cũng được, vì tội cô cho hắn leo cây nhưng mà xin hắn đừng nằm im như vậy nữa có được không? ? ?   

             “Anh ấy bị sao vậy bác sĩ? ? ?” Hoàng Khả Vy lòng rối như tơ, ánh mắt đỏ ngầu như sắp rơi lệ mất thôi.   

             “Hình như cậu ấy phát tác bệnh dị ứng rồi! ! ” Bác sĩ Mão thở dài, may mà Lục Thiên Tân được phát hiện kịp thời, giờ thì cũng đã hết sốt rồi. Chứ nếu không có lẽ sẽ nguy hiểm đến tính mạng chứ không đùa được đâu.   

             “Bệnh dị ứng sao? ? ? Rốt cuộc anh ấy bị dị ứng cái gì mà lại sốt cao đến như vậy chứ? ? ?” Hoàng Khả Vy thật sự không biết về chuyện này.   

             “Là bị dị ứng phụ nữ, tổng giám đốc đã mắc bệnh này từ lâu lắm rồi! !  Mỗi lần chỉ cần bị phụ nữ chạm vào là liền sốt cao như vậy! ! ” thư kí Lucia lên tiếng giúp bác sĩ Mão.  

             “Cái gì? ? ? Dị ứng với phụ nữ? ? ? Nhưng tôi với anh ấy…? ? ?” Chẳng lẽ Hoàng Khả Vy không phải là phụ nữ hay sao? ? ?   

             “Chính tổng tài cũng không hề biết bản thân khi chạm vào thiếu phu nhân lại không phát tác bệnh mà khi chạm vào người phụ nữ khác lại bị phát tác bệnh nữa! ! ” thư kí Lucia nói.   

             Bác sĩ Mão lúc này mới lên tiếng giải thích cái mớ hỗn độn trong tâm trí của Hoàng Khả Vy: “Có lẽ là do mùi hương đặc trưng trên cơ thể của thiếu phu nhân đã giúp Lục tổng có thể không bị phát tác bệnh khi hai người ở gần nhau! ! ”   

             Hoàng Khả Vy đúng là từ nhỏ đã có một mùi hương thơm đặc trưng riêng của bản thân, nhưng cô không ngờ có một ngày nó lại giúp người khác chữa bệnh.   

             “Mùi hương đặc trưng trên cơ thể của tôi? ? ? Nghe có vẻ rất phi lý…” Hoàng Khả Vy tạm thời vẫn chưa thể tin được những lời mà vị bác sĩ kia nói.   

             “Bây giờ cậu ấy cũng đã hạ sốt rồi, việc của thiếu phu nhân đó là chăm sóc cho cậu ấy mau khỏe lại thôi! !  Với lại nấu những món ăn đầy đủ dinh dưỡng cho Lục tổng tẩm bổ! ! ” Bác sĩ Mão nói xong liền đứng dậy, cất đồ đạc vào trong hộp y khoa chuyên dụng của mình.   

             “Vâng! !  Cảm ơn bác sĩ! ! ” Hoàng Khả Vy cảm ơn vị cứu tinh kia.   

             thư kí Lucia cũng nhanh chóng tiễn bác sĩ rồi đưa ông ấy về nhà.   

             Trong nhà lúc này chỉ còn Hoàng Khả Vy và Lục Thiên Tân. Có thể là do ban nãy, các cô gái hâm mộ của Lục Thiên Tân vô tình đụng trúng hắn ta cho nên bệnh mới khởi phát nhanh đến như vậy.   

             Vậy mà không chịu về nhà nhanh mà còn lân la mua từng trái cà chua, rồi còn quay lại đáp trả tên phóng viên nữa! !  Đúng thật là tên ngốc mà.   

             “Nếu FC của anh biết chắc sẽ đau lòng mà gửi quà nhiều lắm đây! ! ” Hoàng Khả Vy mỉm cười rồi ngắm nhìn hắn ngủ say.   

             Nhìn gương mặt đẹp trai như vậy mà sao lại biến thái đến như thế chứ! !  Gương mặt góc cạnh, mũi thẳng, đôi chân mày đậm như được cắt tỉa. Quả thật nhanh sắc này mà đem dâng cho các vị mĩ nữ kia thì bọn họ sẽ cấu xé không thương tiếc mất thôi.   

             Hoàng Khả Vy không tự chủ được mà đôi tay đã đặt lên gương mặt đẹp trai kia từ khi nào không hay rồi! !  Hình như mặt hắn có vẻ đang nóng lại, cô phải nhanh chóng kiếm khăn lạnh lau mát cơ thể hắn thôi! !  Chứ để vậy thì có thể sẽ bị sốt lại mất.   

             “Khả Vy! ! ” Trong cơn mê sản Lục Thiên Tân đã gọi tên Hoàng Khả Vy.   

             Hoàng Khả Vy vốn dĩ định đi lấy khăn lau người cho hắn nhưng lại bị hắn nắm chặt cổ tay lại, rồi còn mê man gọi tên cô nữa chứ.   

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT