Lọc Truyện

Thoát khỏi hôn ước - Hoàng Khả Vy - Lục Thiên Tân

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 14 Nghi vấn
 
             “Như thế thì cô lại coi thường Nghiêm Mặc thị tôi quá rồi, lại coi thường Nghiêm Đình Tú tôi quá rồi đấy! ! ” Hắn cũng phá lên cười man rợ chẳng kém gì nụ cười tai quái kia của Hồng Thi Thi.   

             “Ý anh là sao? ? ? Rốt cuộc anh có bao nhiêu thủ đoạn gì nữa? ? ?”   

             Tên Nghiêm Đình Tú này rốt cuộc có bao thứ mà Hồng Thi Thi ả ta chưa biết nữa. Năm xưa cha của tên này ngu ngốc mới bị ả ta quyến rũ đến mức cầu xin ả ta ở lại bên cạnh, nhưng khi đó ả ta còn chưa 20 tuổi nữa, đâu có bị điên mà đi ở lại cùng với một lão già xấu xí, nghiện rượu cơ chứ.   

             Người mà hợp với cô ta bây giờ chỉ có một mình Lục Thiên Tân mà thôi! !  Hoàng Khả Vy cô ta là cái quái gì cơ chứ! !   

             “Toàn bộ số tiền mà Nghiêm Mặc thị đổ vào Hồng thị đều là tiền ma hết! ! ”   

             Hồng Thi Thi nghe xong mà chết đứng, miệng ả ta căn bản chẳng thể mở ra được nữa…  

             Cái gì? ? ? Tiền ma sao? ? ? Hồng thị của ả ta đã dày công gầy dựng lên như thế không để bị phá hoại trong tích tắc như thế được. Ả ta vùng vẫy, đẩy mạnh tên Nghiêm Đình Tú ra.   

             “Đồ khốn! !  Anh dám lừa tôi? ? ?”   

             “Thì cô cũng lừa tôi mà? ? ? Không phải sao? ? ? Tiểu hồ ly…à không, hồ ly này đã sống mấy ngàn năm tuổi rồi cơ mà…sao lại gọi là tiểu hồ ly được! ! ”   

             “Con cáo già nhà anh nhất định sẽ phải trả giá cho hành động ngày hôm nay của mình! ! ”   

             Nghiêm Đình Tú chỉ quay bước ra đi rồi nói câu cuối cùng với Hồng Thi Thi: “Người cần lo nhất bây giờ đó chính là cô đấy! !  Hồng Kì! !  Cảnh sát chắc cũng chuẩn bị xông tới đây rồi đấy! !  Nên chuẩn bị tâm lý đi! ! ”   

             “Khốn kiếp! !  Mau cút đi! ! ”   

             Nghiêm Đình Tú vừa rời đi không lâu thì tên thứ kí bên ngoài hớt hải chạy vào nói với Hồng Thi Thi: “Hồng tổng, không hay rồi? ? ? Có kẻ đã xâm nhập vào dữ liệu của chúng ta! !  Vụ buôn ma túy bên nước ngoài bị lộ rồi! ! ”   

             “Cái gì? ? ?”  

             Hoàng Khả Vy mở mắt ra đã thấy Lục Thiên Tân nằm ôm cô ngủ từ khi nào rồi.   

             Khoan đã, chuyện gì đã xảy ra vậy? ? ?  

             Cô nhớ là đêm hôm qua bọn họ đã gỡ rối hết những thứ trong lòng, giải quyết hết những hiểu lầm kia.   

             Rồi hình như Hoàng Khả Vy cô đã ngủ thiếp đi, và rồi phát hiện tên này đã thừa nước đục thả câu ôm lấy cô ngủ ngon lành như vậy sao? ? ?   

             “Hình như anh có vẻ mệt mỏi lắm thì phải? ? ?” Hoàng Khả Vy nhìn gương mặt của hắn, mới bệnh có mấy ngày mà gương mặt gầy hắn đi, nếu như vậy chức đệ nhất mĩ nam trong thành phố này sẽ bị Hoàng Hồng Phong anh của cô cướp mất thôi.   

             Không được, cô không cho phép chồng tương lai của cô bị thua trước người khác như vậy được.   

             Nhưng mà khoan đã, cô vừa nói gì vậy? ? ? Sao lại chồng tương lai của cô? ? ? Cô…thừa nhận hắn ta làm vị hôn phu của mình từ khi nào vậy? ? ?   

             Xấu hổ quá đi mất thôi! !  Không thể như thế được nữa! !  Phải tự chấn chỉnh bản thân thôi! !  À mà thôi! !  Câu này Hoàng Khả Vy nói nhiều rồi, đâm ra có khi nào thực hiện được tí nào đâu.   

             Thôi kệ, trời lạnh như vậy mà được người khác ôm cũng ấm thật đấy.   

             Trời đã bắt đầu chuyển thu rồi, lá cây rơi xuống sân vườn cứ kêu xào xạc nghe thích thật đấy! !  Hôm nay là chủ nhật, cô được nghỉ học ở trường nữa, thôi thì ở nhà ngủ nướng thêm một tí vậy. Coi như hắn là thú cưng của Hoàng Khả Vy cô là được rồi.   

             Hoàng Khả Vy cảm thấy rất hạnh phúc khi nuôi được một con chó cưng đẹp trai, lại rất dễ thương như này, cô tiện tay xoa xoa cái đầu của nó.   

             Quả nhiên, Lục Thiên Tân đã tỉnh từ lúc nào, và cũng đã chứng kiến toàn bộ hành động điên khùng của Hoàng Khả Vy vừa làm với hắn, cô dám coi hắn ta là thú cưng hay sao? ? ?   

             “Tiểu Khả Vy! !  Em dám sao? ? ?” Hắn gằn giọng, gương mặt dận hờn lộ rõ.   

             Hoàng Khả Vy mỉm cười rồi lại vuốt ve chú chó cưng của mình: “Ngoan ngoan, mẹ thương, mẹ thương! ! ”   

             “Hôm nay hay là chúng mình ôm nhau ngủ đi! ! ” Lâu lâu thấy tên Lục Thiên Tân lại nêu lên vài cái ý tưởng ngu ngốc, điên rồ.   

             “Thôi đi! !  Một ngày đẹp như thế này thì chúng ta nên đi chơi đi! ! ”   

             Đúng rồi đó, chính xác là Hoàng Khả Vy đang cố gợi nhớ cho hắn cái kí ức dẫn cô đi khu vui chơi để chơi. Chẳng lẽ hôm đó hắn chỉ nói chơi, hay là hôm đó bệnh nặng đến nỗi bản thân nói gì cũng không nhớ nữa, hay lại quên đi rồi! !    

             Không được! !  Không được! !  Không được thất Hồng với Hoàng Khả Vy cô! !  Cô ghét nhất chính là cái kiểu đó đấy.   

             “Chơi ở đâu đây? ? ?” Lục Thiên Tân cố tình hỏi.   

             Hoàng Khả Vy nghe xong liền nổi giận đùng đùng, định bụng không cho hắn ôm nữa thì hắn liền ôm chặt hơn rồi hôn nhẹ vào trán cô một cái nói: “Anh không có quên lời hẹn của chúng ta đâu! ! ”   

             Sao hắn ta cứ suốt ngày khiến cô phải đỏ mặt thế này! !  Thật đáng ghét mà! !   

             “Hẹn gì chứ! !  Ai thèm hồng hẹn gì với anh! ! ”   

             Lục Thiên Tân hôn nhẹ vào tóc cô: “Giận anh rồi sao? ? ? Nhưng mà anh có một món quà muốn tặng cho em đấy! ! ”   

             Lục Thiên Tân mỉm cười rồi lấy chiếc laptop chuyên dụng của hắn ra. Hoàng Khả Vy còn đang ngỡ ngàng không biết chuyện gì hết.   

             Quả nhiên tất cả mật khẩu của hắn đều là ngày tháng năm sinh của cô.   

             “Anh định làm gì vậy? ? ?” Hoàng Khả Vy ngơ ngác hỏi. Căn bản cô không thể biết được Lục Thiên Tân đại ác ma đang tính làm gì nữa.   

             “Đợi một chút, anh sẽ phá hủy tập đoàn Hồng thị cho em xem! ! ”   

             “Phá hủy tập đoàn Hồng thị sao? ? ?”   

             Lục Thiên Tân hắn thực sự bị điên rồi! !  Chỉ vì tổng giám đốc của Hồng thị gửi hình đến cho Hoàng Khả Vy nên hắn mới đi phá hủy Hồng thị bằng cách xâm nhập vào dữ liệu của tập đoàn ả ta hay sao? ? ?  

             Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy! !  Danh tiếng của Lục Thiên Tân thì cô đã nghe rất rất nhiều lần rồi! !  Đây có lẽ là lần đầu tiên Hoàng Khả Vy được thấy tận mắt hắn làm việc chỉ với một chiếc máy tính! !  Những con số nhảy loạn xạ, những dòng chữ rồi kí hiệu lạ lùng vô cùng, cô nhìn thấy hoàn toàn chẳng thể hiểu được.   

             Nhưng Lục Thiên Tân hắn lại có thể hiểu được! !  Quả thật là danh bất hư truyền, quá tài giỏi mà! !  Tại sao lại có người đàn ông tài giỏi đến như vậy cơ chứ? ? ?   

             “Đợi sau khi anh xâm nhập dữ liệu thành công thì anh sẽ dẫn em đi khu vui chơi chơi! ! ” Lục Thiên Tân nhếch môi cười rồi nói.   

             Hoàng Khả Vy mỉm cười rồi đáp lại: “Mất bao lâu đây Lục tổng dấu yêu? ? ?”   

             “Tầm 15 phút thôi! ! ”   

             Quả thật là nhân tài mà! !  Thôi thì Hoàng Khả Vy xuống bếp nấu bữa sáng cho Lục Thiên Tân vậy! !  Cô ngồi đây xem hắn làm việc cũng chẳng thể hiểu gì cả.   

             Hôm nay ăn sáng bằng sandwich và trứng ốp la, với cả thêm tí rau xanh và một cái quả cà chua bi, làm sao có thể quên được món xúc xích chiên khoái khẩu của Hoàng Khả Vy được chứ.   

             Chưa đầy 15 phút đã thấy Lục Thiên Tân đi xuống rồi! !    

             Lúc này hắn đã thay đồ ở nhà, trông vô cùng đẹp trai, không khác gì lúc đi làm cả.   

             “Anh mau ăn sáng đi! ! ”   

             “Ước gì sau này ngày nào cũng được thiếu phu nhân nấu cho ăn, thật là mong chờ 2 tuần nữa tụi mình làm đám cưới ghê! ! ”   

             “Cái gì? ? ? 2 tuần nữa? ? ? Sao nhanh quá vậy? ? ? Sao em chẳng biết gì hết vậy? ? ?” Chắc chắn là do mẹ cô tự ý lên lịch, thông đồng với Lục Thiên Tân nhất định muốn buộc cô vào cái lồng này mà.   

             “Anh cũng mới nghe mẹ em nói hồi hôm qua mà thôi! !  Đợi mấy ngày nữa anh dẫn em đi thử váy cưới có được không? ? ?”   

             Thử váy cưới? ? ?   

             Không hiểu sao cái cảm giác này trong lòng cô là sao vậy? ? ? Cả cuộc đời cô chưa từng sẽ đi thử váy cưới cả! !  Cô cứ nghĩ bản thân sẽ sống cô độc như vậy đến già, không phải bị ai làm phiền nữa! !  Nhưng giờ thì xui thật, cô lại rất mong ngóng ngày được đi thử váy cưới cùng hắn.   

             Hay là đây chỉ là cảm giác háo hức nhất thời thôi có phải không? ? ?   

             Nhưng cái cảm giác hỗn loạn trong tâm trí cô lúc này thật kì lạ! !  Nghe tin 2 tuần nữa kết hôn, nghe tin vài ngày nữa lại đi thử váy cưới, cô còn chưa kịp nói cho Nghiêm Hồng Đa với Kha Tiểu Như biết chuyện này nữa! !  Mọi chuyện liệu có quá nhanh với Hoàng Khả Vy cô hay không đây? ? ?  

             “Tiểu Khả Vy! !  Tiểu Khả Vy! ! ” Lục Thiên Tân lay mãi cô mới có phản ứng.   

             Hoàng Khả Vy lúc này mới như người trên mây đi xuống vậy: “Cũng…cũng được! !  Để em coi khi nào rảnh thì mình cùng đi! ! ”   

             Lục Thiên Tân đột nhiên hạnh phúc vô cùng, hắn hét lên: “Thật sao? ? ?” trước sự ngỡ ngàng của Hoàng Khả Vy.   

             “Chẳng lẽ em lại nói xạo anh! ! ”   

             Hắn nhảy cẩng lên rồi ôm lấy Hoàng Khả Vy xoay vòng vòng. Hắn vui lắm, trong lòng hắn sung sướng vô cùng.   

             “Anh cứ ngỡ em sẽ từ chối chứ! !  Anh cứ nghĩ em chưa sẵn sàng…! !  Nhưng không ngờ em lại đồng ý! !  Cảm ơn em! !  Khả Vy! !  Cảm ơn em nhiều lắm! ! ”   

             Hoàng Khả Vy thở dài, có cần phải vui đến như vậy không? ? ? Hắn làm như vậy lòng này của Hoàng Khả Vy cũng có ngày sớm muộn gì cũng vì hắn mà rung động nhanh chóng thôi.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT