Lọc Truyện

Thoát khỏi hôn ước - Hoàng Khả Vy - Lục Thiên Tân

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 4 Ngôn tình ư?
 
             Hoàng Khả Vy chỉ cảm thấy chi tiết này rất giống trong mấy bộ truyện ngôn tình mà cô vẫn thường hay đọc! Thật là, giờ mới được trải nghiệm thực hư thế nào… quả nhiên vẫn ở ngoài mong đợi. Tên đàn ông này lại không hề giống trong các bộ truyện ngôn tình mà cô đã từng đọc, ánh mắt đó, suy nghĩ đó, và cả gương mặt đó hoàn toàn đang nghĩ cô là loại người này loại người kia.   

             Tại sao không giống như các nam chính ngôn tình khác chứ! Phải nói với nữ chính nhẹ nhàng, dịu hiền rằng: Tôi sẽ bảo vệ em, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em. Ai lại như tên ác ma bá dơ này, mới vào đã làm mất mạch cảm xúc của câu chuyện rồi, gì mà không muốn nợ nần ai chứ! Cô cũng đâu cần hắn phải làm cái trò hề đó trước mặt cô đâu chứ!  

             Thật là! Nghĩ bản thân cũng xui xẻo khi dính phải tên khốn này!  

             Đột nhiên có tiếng gõ cửa bên ngoài. Là nhân viên giao đồ cho hai người bọn họ.  

             Hoàng Khả Vy định vội nhảy vọt xuống giường thì bị tên ác ma Lục Thiên Tân giữ lại.  

             “Đừng đi đâu cả!”   

             “Tại sao chứ?” Tên khốn này lại định giở trò gì nữa đây? Tại sao lại không cho cô đi nữa vậy?  

             “Không phải cô định đem cái tấm thân trần truống này cho người khác nhìn đấy chứ!” Lục Thiên Tân cười mỉm, đúng là cô gái ngốc nghếch mà. Có phải là thiếu nữ trường thành hay là đầu óc chỉ là của một đứa con nít 3 tuổi không đây?   

             Hoàng Khả Vy nghe xong liền cảm thấy toàn gương mặt đỏ rực, nóng bỏng vô cùng. Cô đẩy mạnh tên Lục Thiên Tân kia ra rồi nhanh chạy vào phòng tắm lấy chiếc áo choàng nhanh nhẹn mặc vào người, coi như có tấm vải che thân.   

             Bên ngoài lại gõ lại cửa lần hai. Hoàng Khả Vy lúc này mới nhanh chóng chạy ra cửa mở cửa cho nhân viên đem đồ vào.   

             Quả nhiên là người có tiền, mang nguyên một tủ đồ vào luôn. Nào là váy, đầm dài, quần, các kiểu, còn có cả đồ lót nữa, không thiếu một thứ gì cả! Tên này nhìn bề ngoài thì có vẻ ác ma, lạnh lùng lại còn biến thái nữa thì còn có thêm cả tính cẩn thận, biết lo cho người khác đấy chứ.   

             Nhưng tên này sao lại có thể bằng tiền bối Nghiêm Hồng Đa của cô được cơ chứ!  

             À, chết mất! Anh ấy dặn là phải gọi cho anh ấy khi đến nơi an toàn.   

             Hoàng Khả Vy quay sang nhìn tên Lục Thiên Tân mặt lạnh kia, nơi này không hẳn an toàn cho lắm. Thôi để xíu vậy, đợi cô giải quyết xong chuyện với tên biến thái này đã rồi gọi cho tiền bối Nghiêm Hồng Đa sau cũng được.   

             “Cô thích bộ nào thì lấy bộ đấy, còn nếu không lấy tất cả cũng được, coi như quà xin lỗi của tôi!”  

             Xin lỗi? Hắn ngang ngược, lại cao cao thượng thượng như vậy mà cũng biết xin lỗi người khác sao? Thật là bất ngờ đó nha.  

             Hoàng Khả Vy lượn lờ vài vòng xung quanh những bộ quần áo. Quả nhiên toàn đồ hiệu đắt tiền không!  

             Chiếc đầm này hôm qua cô định mua mà bị khóa thẻ mất tiêu cho nên quê với nhân viên đó quá trời.   

             Chiếc túi xách này là hàng cao cấp của nhãn hàng nổi tiếng, một năm chỉ sản xuất đúng một cái, là phiên bản giới hạn đó, vậy mà tên này cũng có sao? Thật là ngưỡng mộ mà.   

             Hoàng Khả Vy nhanh gọn lẹ chọn được chiếc đầm trắng đầy ưng ý, thêm một đôi giày trắng của Nike nữa thì xong.   

             Lục Thiên Tân nhìn cô nàng, rồi lại trầm tư suy nghĩ về người phụ nữ này.   

             Sao lại có thể giản dị như vậy chứ? Chỉ lấy duy nhất hai thứ đó hay sao? Những bộ đầm kia thật sự rất bắt mắt và lộng lẫy, dáng người cô ta chuẩn như vậy nếu mặc lên thì quả là quốc sắc thiên hương, khiến bao kẻ phải đắm chìm luôn trong cái nhan sắc mĩ miều đó. Nhưng mà cô ta lại chỉ chọn một chiếc đầm trắng đầy đơn giản, không một viên ngọc hay viên kim cương đính vào, vả lại không thích túi xác hay giày cao gót hay sao? Đó không phải là điều phụ nữ vẫn thường hay ao ước có được cơ mà. Vậy tại sao cô ta lại từ chối chứ.   

             Thật khó hiểu người phụ nữ này mà.   

             “Được rồi! Chúng ta tạm biệt ở nơi này thôi!” Hoàng Khả Vy mỉm cười rồi nhanh chóng thoát thân.   

             Tên Lục Thiên Tân đang chễm chệ ngồi trên chiếc ghế đang định hỏi cô vài câu thì đã bị xổng mất con mồi rồi! Công nhận con mồi này chuồn nhanh gọn lẹ thật!  

             “Tôi còn chưa biết tên cô là gì nữa mà thỏ con ngốc nghếch này!” Hắn nhấp trong miệng ly rượu vang rồi lắc qua lắc lại trông rất điệu nghệ.   

             Trong căn phòng giờ đây chỉ còn lại một mình Lục Thiên Tân hắn, cả nhân viên cũng đã nhanh chóng ra ngoài tránh làm ảnh hưởng tâm trạng của hắn.   

             Hắn nhếch môi cười, sự việc đêm hôm qua hắn bị chuốc say, lại còn bị cho uống thuốc kích dục, cho nên mới không thể kiểm soát được bản thân mình như thế. Còn về phần cô gái kia, sao lại mang một mùi hương, mang một gương mặt trông giống kẻ trong lòng của Lục Thiên Tân đến như thế chứ! Hắn đây cũng đang rất tò mò đây, chẳng nhẽ bệnh của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn rồi hay sao?  

             Lục Thiên Tân đặt ly rượu vang xuống, ánh mắt đằm ngăm một hồi nhìn đống quần áo dưới sàn bị hắn đêm qua xé rách tả tơi kia. Lục Thiên Tân với lấy chiếc điện thoại rồi nhấn một loạt số, ở trên đó có chữ hiện thị tên người ở bên đầu dây bên kia “Thư kí Lucia!”   

             “Thư kí Lucia! Điều tra rõ ràng lai lịch cho tôi về một người phụ nữ! Cậu hãy xuống xem camera của tòa nhà này rồi cho tôi một lời giải thích sớm nhất, đừng làm tôi hỏng việc!”   

             Nói xong hắn cúp máy, rồi lại nhẹ nhàng nâng lên chén rượu vang đầy hữu tình kia rồi lại tự mỉm cười! Đêm qua thực sự hắn cảm thấy rất vui vẻ nhưng tiếc là người con gái đó vốn không phải định sẵn để cho hắn rồi. Bởi vì trong lòng hắn chỉ luôn chờ một người con gái, tên của cô ấy là Tiểu Vy Vy, hay còn được gọi là Hoàng Khả Vy. Nhị tiểu thư của Hoàng gia!  

             “Không biết tiểu Vy Vy của anh bây giờ thế nào rồi nhỉ? Chuyện hôn sự của chúng ta chắc cũng đã đến lúc phải thực hiện rồi! Anh Thiên Tân thực sự không muốn chờ thêm một giây phút nào để được gặp em nữa đâu!”   

             Mối hôn sự này hắn nhất định phải giữ lấy cho bằng được, tiểu Vy Vy cũng đã 23 tuổi rồi, cũng đủ tuổi trưởng thành rồi nhỉ?  

             Ban đầu Lục Thiên Tân hắn vốn định đợi Hoàng Khả Vy đủ 18 tuổi nhất định sẽ đến rước cô về làm vợ, nhưng sự thật trớ trêu làm sao tiểu Vy Vy này lại vô cùng ngang bướng, luôn tìm cách trốn tránh cuộc hôn sự này, kẻ làm chồng như hắn đã đau đớn biết bao nhiêu. Hắn đã chờ 10 năm nay rồi, hắn vốn dĩ không muốn chờ thêm một tí nào nữa đâu!  

             “Lần này thì em đừng hòng trốn thoát được nữa nhé!”   

             Anh sẽ không bỏ cuộc đâu! Bằng mọi giá sẽ ép được em về làm vợ của anh!   

             Lục Thiên Tân vốn không có tính kiên nhẫn cao trong chuyện này, đã cho cô thời gian 4 năm để chạy trốn khỏi hắn rồi, giờ cũng đã đến lúc Hoàng Khả Vy nên ngoan ngoãn chịu trói để hắn mang về ra mắt tổ tiên nhà Lục Gia. Coi như thực hiện xong lời Hồng mà hai gia định đã Hồng hẹn nhau mà vẫn chưa thể thực hiện được.   

             Chỉ là Hoàng Khả Vy và Lục Thiên Tân đã lâu rồi không gặp, không biết bọn họ có thể nhận ra được nhau nữa hay không đây? Hi vọng hắn sẽ nhận ra cô tiểu thư ngang bướng năm nay luôn quấn lấy hắn, cứ luôn miệng gọi hai tiếng “Anh Thiên Tân!” làm hắn vô cùng hạnh phúc, hi vọng bây giờ cô sẽ còn gọi Lục Thiên Tân hắn như vậy.   

             1 tuần sau!  

             Hoàng Khả Vy cuối cùng cũng chịu về nhà, sau bao nhiêu ngày ở ké nhà bạn thân cô - Liễu Kha Như.   

             Vừa về đến nhà đã gặp ngay đã gặp ngay cha mẹ của cô, có cả anh trai cô và chị cô - Hoàng Nhật Lam cũng ngồi ở đó. Đối diện họ là 2 người đàn ông với một người phụ nữ, trông bọn họ cũng ngang tầm với độ tuổi của cha mẹ cô mà thôi.   

             Còn cậu thanh niên trẻ kia trông rất quen mắt, hắn còn đang chăm chăm nhìn cô nữa. Lúc này cô bất giác mới la lên, thì ra là hắn ta.   

             “Sao anh âm binh vậy? Đến cả nhà tôi để trả đũa hay sao?” Hoàng Khả Vy la lên mà ai nấy cũng đều chú ý về phía cô hết.   

             Lục Thiên Tân mỉm cười khi nhìn thấy cô rồi nhớ lại.   

             “Thư kí Lucia! Chuyện tôi nhờ cậu điều tra về cô gái kia cậu đã làm chưa vậy?”   

             Lục Thiên Tân vừa nhìn hồ sơ vừa nói, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi những con chữ kia.   

             “Do bên camera an ninh xảy ra trục trặc nên tôi mãi mới kiếm được thông tin của cô gái mà tổng tài nhờ!” Thư kí Lucia đưa cho hắn chiếc ảnh của Hoàng Khả Vy và thông tin của cô.   

             “Tên Hoàng Khả Vy sao?” Hắn bật dậy khỏi ghế, đống văn kiện trên tay cũng như thế mà rơi xuống.   

             Chẳng lẽ là trùng hợp hay sao? Hay là hắn đã bị hoa mắt rồi! Đúng rồi, dạo này hắn làm việc cật lực quá dẫn đến hoa mắt cũng không là gì khó hiểu cả. Được rồi! Hắn phải đi gọi bác sĩ Mão đến thăm khám thôi! Chứ hắn bị quáng gà nặng lắm rồi.   

             “Tổng giám đốc định đi đâu vậy?” Thư kí Lucia thấy thắc mắc bèn hỏi. Sao tự dưng lại sốc nặng đến thế sao?  

             “Gọi bác sĩ Mão đến đây đi! Tôi cảm thấy hoa mắt lắm rồi, cô gái kia không thể nào tên Hoàng Khả Vy được, Hoàng Khả Vy không phải đang ở Pháp du học rồi sao?”  

             “Chuyện này tôi cũng không biết! Những nghe nói Hoàng tiểu thư đã không ở Pháp từ năm 18 tuổi rồi, mà là ở thành phố S này học đại học cho đến năm 23 tuổi hiện tại? Còn chuyện cô ấy đi du học ở Pháp hình như cũng là do chính Hoàng tiểu thư đồn đại lên!” Thư kí Lucia nhìn đống tài liệu trong giấy rồi đọc lên cho Lục Thiên Tân nghe.   

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT