Lọc Truyện

Thoát khỏi hôn ước - Hoàng Khả Vy - Lục Thiên Tân

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 5 Kết thân
 
             Trở lại với hiện thực.   

             “Cái con bé này, cuối cùng cũng chịu về rồi sao? Bỏ nhà đi mấy ngày nay có biết ba mẹ lo lắng lắm không?” Mẹ Hoàng gào lên khiến Hoàng Khả Vy hốt hoảng.   

             “Mẹ lo lắng kiểu gì mà khóa cả thẻ ngân hàng của con, làm con có xài được đâu! Phải đi ăn xin từng đồng, từng cắc của người ta mới có thể về đến được nơi này an toàn đấy!”   

             Lục Thiên Tân nghe xong lại mỉm cười, cô nhóc này quả nhiên không chút thay đổi, vẫn nghịch ngợm như ngày nào.   

             “Anh cười cái gì?” Hoàng Khả Vy quát lên, không hiểu sao tự dưng cái vào đây ngồi rồi nhìn mặt cô cười tủm tỉm như thế? Bộ mặt cô hài hước đến như vậy sao? Có gì đáng để mà cười chứ.   

             “Không được hỗn láo! Cái con bé này, mau ngồi xuống cạnh Thiên Tân đi nhanh lên!”   

             Mẹ Hoàng quát cô, ánh mắt như lửa địa ngục có thể thiêu cháy cô bất cứ lúc nào không hay.   

             “Thiên Tân? Thiên Tân nào?” Chẳng lẽ là hắn ta? Thật sao? Vậy hai người kia chẳng lẽ là…  

             “Khả Vy của chúng ta giờ đã lớn khôn rồi! Xinh đẹp như hoa hậu vậy!” Người phụ nữ này là phu nhân của Lục Gia, mẹ của Lục Thiên Tân kia.   

             Còn người đàn ông bên cạnh chắc là chủ của tập đoàn Lục thị rồi. Cha của Lục Thiên Tân hắn.   

             Vậy còn là chính là Lục Thiên Tân sao? Nếu nói như vậy hắn chính là vị hôn phu của cô rồi?   

             Cái gì? Kẻ cướp đi lần đầu tiên của cô chính là vị phu mà cô tìm bao nhiêu cách để lẩn trốn. Đúng là người tính không bằng trời tính mà! Tại sao lại là tên đại khốn nhà hắn cơ chứ?  

             Hoàng Khả Vy đành phải nhanh trí lượn qua ngồi với mẹ Lục.   

             “Lúc con mới bước vào thật sự không dám tin bác là Lục phu nhân đâu! Tại con cứ ngờ bác tầm 20 mấy thôi! Quả nhiên làn da trắng mịn này không thể chê đi đâu được, lại còn không xuất hiện dấu vết của tuổi già nữa!” Thôi thì Hoàng Khả Vy giở giọng nịnh nọt để tránh phải ngồi cạnh tên khốn Lục Thiên Tân kia vậy.   

             Quả nhiên Lục phu nhân nghe xong cảm thấy sướng tai vô cùng, nhưng đột nhiên bà lại mếu máo, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc, tiện tay lấy chiếc khăn ở trong túi xách ra lau lau những hàng nước mắt kia.   

             “Tiểu Khả Vy giờ đã lớn khôn rồi! Không còn gọi ta là mẹ Lục như ngày xưa nữa, mà giờ lại chuyển sang bác, chuyển sang phu nhân là sao?”   

             Hoàng Khả Vy căn bản đơ người trước những lời nói đó luôn.  

             Ủa? Có sao? Sao chuyện hồi nhỏ cô lại không nhớ gì hết vậy nè? Còn chuyện mẹ Lục này nữa, còn cả anh Thiên Tân, tất cả đều rất xa lạ. Thôi kệ, theo lao thì phóng theo lao, cô chơi tới bến luôn.   

             “Đúng rồi mẹ Lục, để khi nào tiểu Khả Vy qua chơi với mẹ nhé!”   

             Đúng rồi! Chính là đòn tâm lí này khiến đối phương gục ngã trong vòng 1 giây.   

             Quả nhiên có tác dụng với Lục phu nhân, bà ôm lấy tay Hoàng Khả Vy rồi mỉm cười.   

             “Tiểu Khả Vy nhất định phải sang chơi với mẹ đấy, mẹ đã đợi tiểu Khả Vy 10 năm nay rồi! Ngày nào cũng ngóng, cũng trông hết!” Lục phu nhân đã đợi cô quả thực 10 năm rồi. Nhà họ Lục ai cũng đã đợi cô 10 năm rồi.   

             Nhất là kẻ si tình đang đắm đuối nhìn cô kia. Lục Thiên Tân bá đạo kéo Hoàng Khả Vy vào lòng mình trước mặt bao nhiêu người trong gia đình, trong đó có cả cha mẹ hai bên và cả Hoàng Hồng Phong, anh trai của cô nữa.   

             “Anh làm cái gì vậy?” Cô thì thầm nghiến răng đăm đăm nhìn hắn. Lục Thiên Tân mỉm cười rồi buông cô ra, ghé sát rồi nói.  

             “Tại em ngang bướng quá không chịu lại ngồi cạnh anh nên anh mới phải làm như thế!”   

             “Anh bị điên rồi! Ai thèm ngồi bên cạnh anh chứ! Tên khốn này!”   

             Lại còn là vị hôn phu của cô nữa chứ trời! Tin được không đây?  

             Hoàng Hồng Phong nhìn Lục Thiên Tân rồi cười: “Em gái tôi không phải loại dễ thuần phục như cậu tưởng đâu!”   

             Hoàng Hồng Phong và Lục Thiên Tân, Trần Dương Thần vốn là 3 người bạn thân, bạn chí cốt, từng cùng nhau vào sinh ra tử nhiều lần, cho nên độ thân của bọn họ kẻ khác vốn dĩ không thể sánh bằng đâu. Vả lại ba tên này nắm giữ 3 gia tộc khác nhau của thành phố S này, không thể xem thường được.   

             “Anh! Anh có phải anh ruột của em không đấy!” Hoàng Khả Vy giận dỗi, ánh mắt căm phẫn nhìn Lục Thiên Tân.   

             Hắn nắm chặt tay Hoàng Khả Vy rồi giơ lên cho mọi người cùng xem.   

             “Tôi và Tiểu Vy Vy đã gạo nấu thành cơm rồi! Không chừng trong bụng của cô ấy còn đang có giọt máu của Lục Thiên Tân tôi đấy!”   

             Mọi người trong nhà đều ồ lên ngạc nhiên.   

             “Thật sao?” Mẹ cô gào lên, nhìn ánh mắt vui sướng của bà khi bị tên Lục Thiên Tân ki lừa gạt kìa. Thật là mà!  

             “Nếu vậy thì quá tốt cho Lục Gia và Hoàng Gia rồi! Như vậy sẽ có cháu nối dõi tông đường lại còn có thể hoàn thành di nguyện của hai gia tộc nữa!” Lục lão gia lên tiếng.   

             Cha cô cũng gật đầu đồng ý, tỏ vẻ tán thành.   

             Chuyện gì vậy? Mọi người đừng để tên Lục Thiên Tân này lừa bịp chứ!   

             Cuộc họp mặt giữa hai gia đình cuối cùng cũng chịu kết thúc bằng một bữa cơm đầy ấm cúng mà trong khi đó ai nấy cũng đều rất hạnh phúc trừ một mình Hoàng Khả Vy. Cô cảm giác không thể nuốt nổi chén cơm này được nữa, cảm giác đi ăn đồ lặt vặt riết rồi quen rồi, đến khi ăn đúng bữa thì lại rất khó ăn. Mà cũng không hẳn một phần lí do vì cơm khó ăn đâu mà chính là do tên Lục Thiên Tân nay, sao hắn có thể vô sỉ mặt dày ngồi kế bên cô chứ.   

             Hoàng Khả Vy không quan tâm hắn là ai? Dù hắn có là vị hôn phu của cô đi chăng nữa thì cô nhất định sẽ không đời nào lấy hắn đâu! Cô muốn hủy hôn! Hoàng Khả Vy muốn hủy hôn ngay bây giờ, ngay lập tức.   

             Cô mặc kệ chuyện môn đăng hộ đối, hắn ta chắc cũng phải có người tình trong lòng của mình rồi, mắc mớ gì còn thèm muốn đến cô nữa cơ chứ! Tại sao lại là hắn ta cơ chứ! Chẳng lẽ như mọi người đều nói ghét của nào trời trao của nấy hay sao? Không được rồi! Hoàng Khả Vy không thể ngừng ghét tên thối tha này được đâu.  

             Cô chỉ căm hận không thể băm hắn ra làm trăm mảnh, cho chừa hắn cái tội dám cướp đi lần đầu tiên của cô.   

             “Không biết một xíu nữa anh có thể chở em đi chơi được không?” Lục Thiên Tân mỉm cười. Bây giờ cũng đã gần chiều rồi, chiều này cô có tiết học ở trường, chơi gì mà chơi. Nghe cái giọng thôi cũng đã thấy ghét lắm rồi.   

             “Không!” Hoàng Khả Vy lạnh lùng trả lời, may mà mẹ cô và mọi người đã chào tạm biệt nhau ra về rồi nếu không thì cô xác định sẽ ăn một cái bạt tay vào lưng vì tội láo lếu với người khác. Nhưng sao tên ác ma Lục Thiên Tân này vẫn chưa về cơ chứ! Hay là định ăn bám ở đây luôn.   

             “Em khỏi cần phải chạy trốn khỏi anh nữa! Bởi vì dù em có chạy đi xa cỡ nào thì Lục Thiên Tân anh cũng sẽ đều tìm được thôi!”   

             “ Tại sao chứ? Sao cứ luôn lại là tôi?” Hoàng Khả Vy giận dữ quát lên. Cô cảm thấy bản thân vô cùng xui xẻo khi mới vướng phải tên Lục Thiên Tân này.   

             “Tại vì ngay từ đầu anh đã xác định em là cô dâu của anh rồi! Cả đời này Lục Thiên Tân chỉ cưới một mình Hoàng Khả Vy em mà thôi!” Đôi mắt chân thành của Lục Thiên Tân xuyên thẳng vào trái tim của Hoàng Khả Vy.   

             Hoàng Khả Vy cảm thấy gương mặt mình đột nhiên đỏ ứng hết cả lên, còn nóng ran nữa. Tại sao hắn lại nói ra những lời đó với cô chứ? Tại sao cô lại cảm thấy tim đập nhanh đến như vậy? Phía dưới ngực trái của cô nhịp tim đang đập loạn xạ, cảm giác này là lần đầu cô cảm thấy có được trước một lời nói có ai đó.   

             Nhưng mà không được, nếu tiền bối Nghiêm Hồng Đa mà biết được chuyện cô và Lục Thiên Tân có hôn ước với nhau nhất định sẽ cảm thấy bị tổn thương cho coi. Vì cô và tiền bối Nghiêm Hồng Đa đã quen nhau lâu đến như vậy nhưng chuyện này cô lại giấu diếm anh, không nói thật cho anh biết! Hoàng Khả Vy sợ là tiền bối Nghiêm Hồng Đa sẽ giận cô mất thôi! Sẽ không ai chở che cho cô, bảo vệ cô mỗi khi cô gặp gian nan, thử thách cả.  

             Chính vì thế cho nên, giấu được anh ấy lúc nào thì hay lúc nấy. Đợi đến sau này Hoàng Khả Vy hủy được hôn ước với gia tộc Lục gia thì đến lúc đó cô sẽ chính miệng giải thích tất cả những hiểu lầm này cho anh ấy hiểu, mong là tiền bối Nghiêm Hồng Đa sẽ tha thứ cho sự ngu ngốc này của cô.   

             “Anh đừng tưởng có thể nói như thế khiến tôi động lòng, con người tôi rất khó tính, không phải ai muốn thân là có thể thân được đâu!”   

             “Không sao! Trước đây chúng ta đã từng rất thân nhau, mà lúc đó em còn rất ngang bướng hơn bây giờ! Hiện tại thì anh có thể chắc chắn bản thân mình sẽ khiến em yêu anh lần nữa, như cái cách anh đã làm trong quá khứ với em vậy!”   

             “Anh! Toàn nói những điều viển vông không!”   

             “Như vậy thì em đồng ý cho anh được tiếp cận em rồi đúng không?” Lục Thiên Tân mỉm cười định ôm lấy Hoàng Khả Vy vào lòng thì cô đã biết trước được điều đó, nhanh chóng né xa hắn ra.   

             “Ai nói với anh như vậy! Tránh ra tôi còn phải đi học nữa!” Hoàng Khả Vy đứng dậy vốn dĩ định đi đến trường thì đột nhiên bị mẹ cô ngăn lại.   

             “Có chuyện gì vậy mẹ?” Hoàng Khả Vy than thở, sáng giờ mẹ cô cứ làm khó cô miết.   

             “Con dù gì giờ cũng đã trở thành người của Lục gia, con phải theo con rể về nhà riêng của nó đi! Hoàng gia không cHồng chấp con nữa đâu!” Mẹ Hoàng khẽ nháy mắt với Lục Thiên Tân.   

             Lục Thiên Tân hiểu ý vội vàng ôm lấy eo cô kéo vào lòng: “Mẹ yên tâm! Chuyện con gây ra nhất định sẽ chịu trách nhiệm với con gái của mẹ mà!”   

             Mẹ Hoàng cười lớn rồi vỗ vỗ vai Hoàng Khả Vy: “Con lấy được Thiên Tân mẹ cũng mừng lắm đấy!”   

             Hoàng Khả Vy càng lúc càng cảm thấy chán nản với vở kịch nhạt nhẽo này của hai người bọn họ mà!   

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT