Lọc Truyện

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lạc Du Du nghe được tất cả điều này có chút kinh ngạc, Sakahara Kurosawa đã nhượng bộ quá nhiều, nhiều đến mức khiến cho cô ta cảm thấy kinh ngạc, nếu như cô ta là một người qua đường, nhất định sẽ chỉ vào Sakahara Kurosawa nói một câu, nhìn kìa, giống hệt chó liếm Không phải ý chửi đâu nha! Ý chỉ những chàng trai dù biết đối phương không thích bản thân, tỏ ra ghét bỏ nhưng vẫn bất chấp theo đuổi cô ta, bỏ công sức, tiền bạc, yêu thương chạy theo cô ta dù bị mọi người khinh rẻ, giống như chó chạy theo chủ ấy

Nắm chặt ngón tay, Lạc Du Du mím môi, ánh mắt phức tạp: “Tôi... Một mình tôi không có cách nào đưa ra quyết định...”

“Anh biết, chuyện này anh đã đã xin lỗi mẹ em rồi... Mẹ anh cũng nói rằng bà ấy sẽ về nước trong thời gian tới, đến lúc đó đó anh sẽ đến nói chuyện chính thức với bố mẹ em một chuyến, anh nói rồi, anh sẽ tôn trọng em, bất luận em quyết định gì...” Sakahara Kurosawa hít sâu một hơi, sau đó đứng lên, đối Lạc Du Du nói: “Trước đây em không phải cứ bảo mẹ anh, tự cho là đúng, còn chỉ tay năm ngón trách mắng em, luôn cảm thấy bản thân đã rất coi trọng em, trên thực tế, đó cũng chỉ là làm thỏa mãn bản thân, từ trước đến nay chưa bao giờ thực sự suy nghĩ qua cảm giác của em...”

Trái tim của Lạc Du Du co rút lại.

Hóa ra những lời đó, anh ta vẫn còn nhớ.

“Bây giờ anh hiểu rồi.”

Lâm Thất Thất và Từ Thánh Mân ở bên cạnh nhìn thấy đều há hốc mồm, Sakahara Kurosawa hoàn toàn không nhận ra những lời anh ta nói khiến cho bọn họ kinh ngạc, đối với Sakahara Kurosawa, một người từ trước đến nay luôn ích kỷ mà nói, đây là lật đổ hình tượng!

Sakahara Kurosawa đi về phía cửa: “Em và Thất Thất là bạn thân nên nói chuyện với nhau đi? Vậy anh đi trước nhường chỗ cho hai người.”

Có lẽ là đã nhìn thấy chuyện một sống một chết của Đường Duy và Tô Nhan, anh ta đã nghĩ thông rồi, giữ một cái đầu cao ngạo có ích lợi gì, đừng đợi đến khi mất đi rồi mới hối hận.

Lâm Thất Thất ghé vào bên tai của Từ Thánh Mân: “Không phải... Sakahara Kurosawa này, đã thay đổi từ một tên tra nam soái khí trở thành một quý ông đẹp trai rồi sao?”

Từ Thánh Mân trợn mắt nhìn trừng trừng: “Anh ta đẹp trai sao? Anh làm sao cảm thấy anh ta không đẹp trai bằng anh!”

“...” Người này sao không bao giờ nắm bắt chính xác trọng điểm vậy!

“Anh ta không đẹp trai sao? Anh xem sống mũi đó của anh ta chính là sống mũi của trai đẹp, cốt cách và tướng mạo của Sakahara Kurosawa tinh tế, đẹp đẽ, so với những anh chàng đẹp trai bình thường thì ưa nhìn hơn nhiều.”

Lâm Thất Thất cố ý nói, nhưng mà, đây cũng là sự thật.

“Miệng của ông đây cũng là miệng của trai đẹp!”

Từ Thánh Mân chỉ vào mình: “Em khen anh ta thêm một câu nữa, anh sẽ tạt axit sunfuric vào người anh ta!’’

Lâm Thất Thất xoa bụng cười không ngừng.

Mặc kệ đôi trẻ bọn họ cãi nhau, Lạc Du Du trái lại ngẩn người ở trước cánh cửa nơi Sakahara Kurosawa bước ra ngoài, xong rồi... dáng vẻ bây giờ của anh ta, thậm chí có chút... khiến cho cô ta... Lạc Du Du đưa tay chạm vào trái tim đang đập thình thịch của mình, đừng đập loạn lên nữa!

Lâm Thất Thất liếc nhìn Lạc Du Du, liền phát hiện được cảm xúc không ổn định của cô ta, chớp chớp mắt: “Thế nào, có phải cậu có ý kiến gì không?”

Lạc Du Du thẳng thắn thành khẩn: “Cảm giác hình như quen biết anh ấy lại lần nữa vậy...”

“Chuyện này... đổi là Sakahara Kurosawa của trước đây sao có thể nói những lời này? Anh ấy chỉ sẽ càng nói càng hăng thay đổi cách của người khác rồi đuổi ra ngoài, bây giờ, đã nghĩ thông rồi.”

Lâm Thất Thất giảo quyệt nói.”Cũng may trước đây trái tim của cậu đủ cứng, rời xa anh ta, khiến cho anh ta biết rằng không thể rời xa cậu được, tớ nói với cậu, thuần phục tra nam chính là như thế…”

Từ Thánh Mân nghe vậy nổi gân xanh trên trán: “Em là đang mơ hồ nhắc đến anh phải không?”

Lạc Du Du cuối đầu nhìn xuống bụng của mình: “Tớ sau này cũng sẽ giống như cậu sao?”

Lâm Thất Thất gật đầu, cười đặc biệt vui vẻ: “Thật tốt, con của chúng ta sau này sẽ có bạn cùng chơi.”

Con.

Từ ngữ này đối với Lạc Du Du mà nói quá mới mẻ, trách nhiệm cũng quá nặng, cô ta là một người thận trọng, không dám nghĩ tới việc mình có thể gánh được trọng trách nặng nề này, nhưng mà khi tất cả chuyện này đã xảy ra không có cách nào có thể vãn hồi được nữa, Lạc Du Du chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi đi về phía trước.

“Tớ muốn sinh nó ra.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT