Lọc Truyện

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hàn Khinh Yên co rụt cổ lại không dám nói, thấy cô như vậy, Uý Tân càng tức giận: “ Cậu cứ ngốc như vậy chẳng trách bị người ta dắt mũi, bị chửi mà còn ở đây sợ hãi e dè, Cố Hà không thích mà còn ráng đeo đuổi anh ta, đáng đời cậu.”

Đáng đời.

Khi Hàn Khinh Yên nghe Uý Tân nói như vậy, cô đơ người ra, bị Uý Tân mắng như một kẻ ngốc vậy.

Một lúc sau, cô như quả bóng xì hơi uể oải ỉu xìu, co quắp trên ghế phụ của Uý Tân, lẩm bẩm nói: “Tôi ... lúc sáng nay anh ta đến, tôi đã nói rõ ràng với anh ta rồi.”

“Cậu có chắc là cậu đã nói rõ ràng rồi không?”

Uý Tân cười khẩy: “Dù sao thì chắc chắn trong lòng cậu vừa buồn vừa hồi hộp khi bảo Cố Hà đừng đến tìm cậu nữa đúng không?

Cậu thậm chí còn không thể nói ra một cách dứt khoát mà.

Cậu nên học tập khí chất bà chủ của mẹ cậu ấy, đừng có làm một tiểu thư nhỏ bé nữa.”

Không ngờ là Hàn Khinh Yên vẫn không mở miệng, trước đây nếu như vậy hai người họ tuy là hoan hỉ oan gia vừa ghét vừa thương nhau nhưng sẽ cãi nhau rồi.

Nhìn bộ dạng im lặng của Hàn Khinh Yên, Uý Tân nhận ra liệu mình có nói gì quá hay không, dù sao trong chuyện này Hàn Khinh Yên cũng hơi tử tế quá mà thôi, khách quan mà nói, dù cô đi làm hay đang giải quyết sự theo đuổi của Cố Hà thì cũng không làm sai bất cứ việc gì cả, nhưng giọng điệu của anh ta như thể cô sai hoàn toàn vậy, như thế có hơi không nên.

Anh ta lẳng lặng lái xe về nhà, Khương Thích và Hàn Nhượng đang ngồi trong phòng khách nói chuyện với Uý Doanh, thấy Uý Tân dẫn Hàn Khinh Yên đi vào, ông bố già cười đến nỗi lộ hết nếp nhăn trên mặt “Hai đứa tới rồi đó hả?

Có bị tắc đường không?”

Uý Tân lắp bắp nói: “Không ạ.”

Nói xong liền bước vào phòng khách “Tối nay ăn món gì vậy?”

Ông bố nói: “Mẹ con qua đây nấu cơm, đợi các con tụ họp đông đủ rồi bắt đầu dọn cơm đấy.”

Bố mẹ của Uý Tân đã ly hôn. Bố của anh ta là một tra nam giàu có nhất nhì và đẹp trai nhất hồi đó, ông ta phong lưu phóng khoáng, còn mẹ của anh là một người phụ nữ an phận thủ thường, khăng khăng một mực sinh con lúc mang thai được 10 tháng, sau đó tái hôn với một người đàn ông khác .

Uý Tân bĩu môi: “Mẹ con nấu rồi hả, thế người đi đâu rồi?”

Nói sớm thì con đã lái xe thẳng đến nhà chú Tiêu rồi.”

“Thằng nhóc ngu xuẩn này!”

Ngụy Anh tức giận mức mắng cậu con trai bất hiếu “Cơm bố dượng mày nấu có thể ngon bằng cơm nhà bố để mày sao?”

Uý Tân như đánh trận vậy, mỗi lần cãi nhau mà thắng được bố ruột của mình, anh ta rất đắc ý, anh ta kéo Hàn Khinh Yên ngồi xuống, nhìn cô một cái, hình như cô vẫn chưa hết khó chịu thì phải.

Cũng phải thôi, từ bé đã được cha mẹ bảo bọc, đã thấy cảnh ác ý trắng trợn, hùng hổ dọa người ở nơi công sở như vậy bao giờ đâu.

Có lẽ là trước đây Khương Thích đã trải quá nhiều điều nước sôi lửa bỏng, khổ cực lầm than nên mới không muốn để con gái mình phải trải qua, tuy nhiên Hàn Khinh Yên luôn phải tiếp xúc với xã hội, cô là một đứa trẻ bất cẩn nhưng rất nghiêm túc và chăm chỉ, vừa học vừa thực tập tại công ty gia đình. Thực ra những đứa con được thừa kế khối tài sản khổng lồ như thế thì đã khó mà làm một mần non xốc xổi. Hôm nay đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, tương lai sẽ trưởng thành rất nhiều.

Uý Tân rót một ly sữa cho Hàn Khinh Yên, sau đó Khương Thích và Hàn Ngượng cũng ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng nói: “Yên Yên sao hôm nay không vui vậy?”

“Hôm nay đi làm gặp phải chuyện gì sao?”

Chỉ định giúp Hàn Khinh Yên nói gì đó, không ngờ Hàn Khinh Yên lại trả lời ngay lập tức: “Không có gì ạ, chỉ là công việc hơi bận một tí, mệt thôi...” “Nếu mệt thì đừng đến công ty nữa, con cũng sắp tốt nghiệp rồi, phải lo cho luận văn tốt nghiệp nữa chứ.”

Khương Thích đưa tay sờ lên mặt Hàn Khinh Yên nó: “Có chuyện gì thì nói cho mẹ biết, đừng có giấu giấu diếm diếm đấy nhé.”

Hàn Khinh Yên muốn hỏi mẹ xem trước đây bà có gặp phải việc ác ý nào từ môi trường xung quanh nơi làm việc không, nhưng sau khi nghĩ lại, mẹ cô ấy là một người phụ nữ nổi tiếng mạnh mẽ hồi đó, huống hồ lại là bạn thân của dì Đường Thi nữa, họ chắc chắn là nổi tiếng mạnh mẽ trong công việc rồi, ai a]mà dám bắt nạt được chứ..

Hàn Khinh Yên nhẹ giọng thì thầm: “Mẹ, trước đây mẹ có áp lực gì lớn lúc đi làm không ạ?”

“Áp lực sao?”

Nhắc đến chuyện đi làm trước đây, Khương Thích hình như nghĩ đến người nào đó, thật lâu sau mới cười: “Lúc đó mẹ rất áp lực rất, nếu không có dì Đường Thi ở bên, sau này còn có bố con nữa thì chắc là mẹ không chịu đựng nổi đâu, cho nên khi gặp phải áp lực ở nơi làm việc không có gì xấu hổ cả, Khinh Yên, mẹ tin chắc rằng sau này con sẽ cũng rất lợi hại mạnh mẽ thôi.

Kết quả là Diệp Kinh Đường đã hắt xì cả đêm hôm đó.

Bảo mẫu ở bên che miệng nói: “Cậu chủ Diệp, có người đang nghĩ tới cậu đấy.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT