Lọc Truyện

Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Tập đoàn Tứ Hải Kim Thành hiến một bộ tranh chữ danh gia!"  

 

"Tôn gia Kim Thành..."  

 

Lúc này Tống Thế Minh cũng lấy ra món quà bọn họ đã chuẩn bị, cẩn thận đưa đến trước sân khấu.  

 

MC nhìn hộp quà trên tay ông ta, cười cười: "Vị tiên sinh này, xin hỏi trong này là quà gì?"  

 

Tống Thế Minh ngượng ngùng nói: "Trong này là một khối ngọc, có thể cho tẩm bổ khí huyết, kéo dài tuổi thọ cho cụ già."  

 

MC mở ra hộp quà, lộ ra một khối ngọc kỳ lạ lớn chừng quả trứng gà trong đó. Nhưng khối ngọc thạch này đen thui, nhìn như một tảng đá không đáng chú ý, không có đẳng cấp.  

 

MC nhìn thoáng qua khối ngọc, châm chọc cười cười: "Vị tiên sinh này, ngài không cầm nhầm đó chứ? Đây là một khối tảng đá bình thường, có thể tìm thấy ngay trên đường. Ngài dùng đá làm quà thọ là đang làm nhục lão phu nhân sao?"  

 

Dưới đài lập tức phát ra một tràng cười vang.  

 

"Dù sao cũng từ dưới quê lên, quá hẹp hòi."  

 

"Hẹp hòi thì thôi, lại cầm tảng đá bình thường làm quà tặng, thật là làm Tưởng gia mất mặt."  

 

"Theo tôi thấy, Tưởng gia không nên để nhà bọn họ trở về."  

 

Nghe đám người nghị luận ầm ĩ, cậu hai của Tưởng gia ngồi không yên, lập tức đứng bật lên.  

 

Gã chỉ vào Tống Thế Minh, nhíu mày quát: "Các người còn chưa đủ mất mặt sao? Đi xuống!"  

 

Tống Thế Minh đỏ mặt, nhưng ông cũng không rời đi: "Chàng trai, cậu nghe tôi nói, đây thật sự là một khối ngọc kỳ lạ, nếu mẹ đeo nó thì tr có lợi cho cơ thể."  

 

Tưởng Quân Hạo cười lạnh một tiếng: "Ông có bị bệnh không? Mau cầm tảng đá vụn của mình cút xuống đi! Ông cho rằng người ở đây đều là mù lòa, không nhìn ra được sao?"  

 

Tống Thế Minh cúi đầu, cắn răng, sắc mặt hết sức khó coi.  

 

Nhưng không có cách, nơi này không ai tin tưởng nhà bọn họ.  

 

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Anh nói không sai, người nơi này đều là mắt mù!"  

 

Chỉ thấy Tô Trường Phong sải bước đi đến trước sân khấu, ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Quân Hạo.  

"Anh chửi chúng tôi đều bị mù? Anh lặp lại lần nữa thử xem?" Tưởng Quân Hạo chỉ vào mũi Tô Trường Phong, nghiêm nghị nói.  

 

Tô Trường Phong cười lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ ccác người không mù? Nếu không phải mù thì vì sao không ai nhận ra đây là Đế Vương Huyết Ngọc tới từ Bắc Cảnh?"  

 

Cái gì?  

 

Đế Vương Huyết Ngọc?  

 

Tô Trường Phong lập tức gây nên một cơn sóng lớn ở hiện trường.  

 

"Tôi không nghe lầm đó chứ? Người này lại dám nói đó là Đế Vương Huyết Ngọc của Bắc Cảnh?"  

 

"Làm sao có thể, Đế Vương Huyết Ngọc rất hiếm thấy, hơn nữa công hiệu rất mạnh. Nghe nói đeo nó lên thì bách độc bất xâm, nuôi dưỡng khí huyết, thậm chí có thể giúp người ta phản lão hoàn đồng."  

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT