Lọc Truyện

Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 "Người đâu, dâng quà lên."  

 

"Tuân lệnh!"  Mấy quân sĩ nhấc một tấm bảng hiệu rồi đi tới.  

 

Xoát!  

 

Cung Đằng tự kéo bảng hiệu ra, để lộ bốn chữ lớn cứng cáp: Thọ sánh Nam Sơn.  

 

Đây chính là tấm bảng do chỉ huy sứ đông bộ đích thân viết, bây giờ ban cho Tưởng gia, tuyệt đối có thể tạo ra tác dụng bảo hộ cực lớn cho toàn bộ gia tộc Tưởng thị trong một số thời điểm.  

 

Không cần nói nhiều về ý nghĩa trân quý của nó, cho dù là những hào môn đỉnh cấp Kim Thành cũng chỉ có thể ao ước đố kị.  

 

Đám người Tưởng gia biết rõ độ quý giá của phần quà này, nhao nhao cúi đầu khom người, ngỏ ý cảm ơn.  

 

"Tạ ơn chỉ huy sứ!"  

 

"Cảm ơn chỉ huy sứ!"  

 

Chỉ do e dè khí thế mãnh liệt của Cung Đằng nên Tưởng gia không dám tiến lên trò chuyện.  

 

Nhưng người của Tưởng gia không dám không có nghĩa là người khác không dám, luôn có một số người không có mắt tự cho là đúng.  

 

Nhìn kìa, quản lý trưởng Thương Hội Kim Thành là Hà Trùng dẫn theo vợ là Thẩm Hiểu Ngọc đầy mặt gió xuân đi về hướng Cung Đằng.  

 

"Hôm nay may mắn có thể nhìn thấy phong thái của chỉ huy sứ đại nhân, thật vinh hạnh quá, quý hoá quá." Hà Trùng cười rạng rỡ, đi đến trước mặt Cung Đằng rồi đưa tay phải ra.  

 

"Tự giới thiệu một chút, tôi là Hà Trùng, quản lý trưởng Thương Hội Kim Thành, đồng thời cũng là chủ tịch của tập đoàn Phi Dương Kim Thành."  

 

Cung Đằng nhìn lướt qua ông ta, nụ cười dối trá đó làm trong lòng Cung Đằng đột nhiên sinh ra chút phiền chán. Cho nên ông không nhấc cả tay lên, chỉ lạnh nhạt gật đầu với Hà Trùng.  

 

Hà Trùng không nghĩ tới Cung Đằng lại không nể mặt như vậy, nhất thời có chút xấu hổ, nhưng cũng không dám phát tác, chỉ có thể rút tay về, chẳng qua trên mặt vẫn lộ ra nụ cười.  

 

Dù sao Cung Đằng là lão đại của Chiến Vực đông bộ, quản lý bốn tỉnh năm mươi hai thành phố đông bộ, đích thị là Đại tướng nơi biên cương, ông ta không thể trêu vào.  

 

Hà Trùng bị Cung Đằng làm cho khó coi, nhưng cũng không giận, mặt dạn mày dày thúc ngựa nói: "Chỉ huy sứ thật là chăm sóc thuộc hạ, cả tiệc thọ của thuộc hạ mà cũng đích thân trình diện, Đại Hạ có chỉ huy sứ như ngài thì lo gì không phát triển."  

 

Nhưng Cung Đằng lại hừ một tiếng: "Ai nói với anh là tôi đến vì hai người bọn họ?"  

 

"..." Toàn trường đều sửng sốt.  

Chẳng lẽ Cung Đằng không đến vì cha con Tưởng Ôn Võ sao?  

 

"Vậy chỉ huy sứ đại nhân đến là vì... ?" Mặt Hà Trùng đỏ lên, ngượng ngùng nói.  

 

Cung Đằng lạnh lùng nói: "Tôi đến vì một người khác, nhưng cụ thể là ai thì không cần phải nói cho anh đúng không?"  

 

Xoát!  

 

Ánh mắt lạnh như băng, khí tức mạnh mẻ này làm Hà Trùng lập tức đổ mồ hôi lạnh: "Không dám không dám... Tiểu nhân không dám."  

 

Lúc này, Tô Trường Phong đi ra, duỗi cái lưng mỏi mà châm chọc nói: "Đừng thấy hắn khiêm tốn như chó trước mặt anh, anh không biết vừa rồi hắn uy phong đến cỡ nào đâu."  

 

Đám người Tưởng gia ở cổng không nghĩ tới Tô Trường Phong đột nhiên đâm đao như vậy, đều sửng sốt một chút.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT