Lọc Truyện

Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Quá tốt, quá tốt. Cám ơn trời đất." Đổng Oánh vui vẻ nói "Lần này là Quân Hạo không may. Chờ Quân Hạo ra rồi, lần sau gặp phải Tô Trường Phong thì Quân Hạo nhất định sẽ dạy cho hắn một trận nhớ đời!"  

 

"Đúng, lần sau gặp phải Tô Trường Phong thì nhất định phải trừng trị hắn mới là!" Tưởng Ôn Thư cũng phụ họa theo.  

 

Tưởng Quân Lâm đứng ở đó cảm thấy da đầu tê cả.  

 

Bây giờ đám người Tưởng gia còn không biết sống chết, xem ra mình nhất định phải làm cái gì. Anh ta bỗng cầm lấy ly trà trên bàn, rầm một tiếng nện xuống đất.  

 

Răng rắc!  

 

Ly trà phát ra một tiếng vang giòn rồi rơi vỡ nát.  

 

Đám người đồng loạt nhìn về phía Tưởng Quân Lâm.  

 

"Quân Lâm, con làm sao vậy?" Tưởng Ôn Võ nói.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là ghientruyenchu.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Sắc mặt Tưởng Quân Lâm tái xanh, nhìn về phía đám người, trầm giọng mà nói: "Nếu mọi người không muốn làm Tưởng gia bị hủy diệt thì sau này tốt với Tô Trường Phong một chút đi."  

 

"Vì sao? Không phải cháu cũng không thích tên ngông cuồng kia sao?" Đổng Oánh khó hiểu mà hỏi.  

 

Tưởng Quân Lâm không biết nên giải thích thế nào, chỉ có thể kiên trì nói: "... Còn có thể vì nguyên nhân gì, đương nhiên là vì anh ta là con rể của cô hai rồi..."  

 

"..." Đám người Tưởng gia đều không biết nói gì.  

 

Từ khi nào thằng nhãi này lại coi trọng gia đình Tưởng Lệ đến như vậy...  

 

Hàng Thành, sau hành trình xóc nảy, Tô Trường Phong đã dẫn người nhà trở lại nhà tổ Tô Gia ở Hàng Thành.  

 

Trong chuyến đi Kim Thành lần này, tất cả mọi người không vui vẻ gì mấy, nhất là thái độ của Tưởng gia đối với bọn họ làm Tưởng Lệ rất buồn lòng. Tưởng Lệ đã hạ quyết tâm trong lòng, về sau không trở về Tưởng gia nữa, bà không muốn lại để người nhà cùng bị làm khó như mình.  

 

Lúc trở lại Hàng Thành đã là bảy giờ tối.  

Mấy người ăn cơm xong, Tưởng Lệ và Tống Thế Minh đều cảm thấy hơi mệt nhọc nên dẫn Tô Tô cùng đi ngủ.  

 

Mà Tống Thanh Ca vừa về đến đã chui vào phòng làm việc, bắt đầu xử lý công việc ở công ty Trường Ca.  

 

Nhưng vào lúc này, điện thoại của cô đột nhiên reo lên tút tút tút,  

 

Nhìn thấy cái tên trên màn hình, cô không khỏi nhíu mày, người gọi là Tống Thanh Mạn. Nếu là Tống Thanh Mạn gọi tới thì chỉ sợ sẽ không có chuyện tốt gì.  

 

"Muộn như vậy còn gọi điện thoại tới, cô có chuyện gì không?" Tống Thanh Ca cau mày nói.  

 

Tống Thanh Mạn đầu bên kia điện thoại chanh chua mà nói: "Ha, Tống Thanh Ca, cô nói vậy là có ý gì? Làm sao, làm bà chủ rồi thì tôi không thể gọi cho cô à?"  

 

"Cô có chuyện gì thì nói thẳng, tôi còn phải làm việc." Tống Thanh Ca không muốn cãi nhau với cô ta.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT