Lão phu nhân hỏi như vậy, ngược lại làm Tống Thanh Ca nói không ra lời. Đúng vậy, trong tay cô căn bản không có chứng cứ, đều là Tô Trường Phong và Vương Đào nói cho cô biết.
Tô Trường Phong đứng bên cạnh nói: "Bà nội, tôi có thể kêu mấy nghiệp vụ viên kia đi ra đối chất với bà không, bà thấy thế nào?"
Lão phu nhân liếc hắn một cái: "Nếu bọn họ thông với nhau, cố ý vu khống tôi thì tôi phải nói lý với ai?"
"..." Tô Trường Phong cũng im lặng.
Hắn và Tống Thanh Ca liếc nhau một cái, đều cảm thấy đã xem thường lão phu nhân này. Hiện tại bà ta nhất quyết không thừa nhận là mình làm, trong tay các người lại không có chứng cứ, có thể làm gì bà ta?
"Tống Thanh Ca, Tô Trường Phong, mấy ngày nay tâm tình bà già này tốt, không so đo với chuyện hôm nay. Nếu không tôi hoàn toàn có thể kiện các người phỉ báng!" Lão phu nhân hừ một tiếng, khóe miệng lại không tự chủ được nhếch lên một nụ cười lạnh do được mục đích: "Đi nhanh lên, đừng ảnh hưởng tâm tình tốt của tôi."
Bà ta bắt đầu hạ lệnh đuổi khách.
Tống Thanh Ca vẫn không cam tâm, đứng đó không muốn đi, nhưng vẫn bị Tô Trường Phong lôi đi.
Sau khi trở lại công ty, Tống Thanh Ca tức đến sắp hộc máu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là ghientruyenchu.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lần này bị người ta mưu hại quá ác, tổn thất nhiều đến tám ngàn vạn! Hơn nữa càng làm cô khó chịu chính là, người mưu hại cô lại là bà nội ruột của mình!
"Thanh Ca, đừng khó chịu. Lần này xem như ăn ngậm bồ hòn, chẳng qua ngã một lần khôn hơn một chút, vừa vặn em có thể nhân cơ hội này để lập nên quy định chế độ hoàn chính cho công ty." Tô Trường Phong vỗ vỗ bả vai mềm mại của cô mà an ủi.
Tống Thanh Ca xoa xoa đôi mắt ửng đỏ, gật đầu nói: "Anh nói đúng, bởi vì quy định của công ty có vấn đề nên mới bị bà nội lách luật. Giờ em lập tức bảo người làm hoàn thiện."
Sau đó cô tìm đến Vương Đào và mấy nhân viên trung tâm, khẩn cấp chế định điều lệ có liên quan, hoàn thiện không ít lỗ thủng quản lý. Tỷ như quy định hễ là hợp đồng trên trăm vạn thì nhất định phải được mình đồng ý mới có thể xử lý.
Làm xong những việc này đã qua hơn mười hai giờ khuya.
Về đến nhà, Tô Tô đã sớm ngủ, Tống Thanh Ca đau lòng hôn hai cái lên mặt Tô Tô, nằm trên giường nghỉ ngơi chốc lát, rất nhanh cũng ngủ theo.
Một ngày mệt nhọc, cho dù là người sắt cũng không chịu được.
Tô Trường Phong cười khổ một tiếng, hứng nước rửa chân rồi tháo giày cao gót của cô ra, rửa sạch chân cho cô rồi đắp chăn, sau đó rời đi phòng ngủ...
Buổi sáng ngày kế tiếp, Tống Thanh Ca tổ chức cuộc họp toàn thể nhân viên công ty, đọc lại quy định mới đã thêm trong đêm hôm qua cho mọi người nghe.
Vừa kết thúc cuộc họp trở lại văn phòng, Vương Đào đã bước nhanh đến: "Tổng giám đốc, lão phu nhân đến, còn mang một người tới."
Tống Thanh Ca nhíu mày: "Là Tống Khải sao?"
Vương Đào lắc đầu: "Không phải, là Tống Thanh Mạn. Lão phu nhân nói bảo cô mau thông báo cho Tống Thanh Mạn đảm nhiệm quản lý phòng nhân sự của Trường Ca."
"Cái gì?" Tống Thanh Ca lập tức đứng lên: "Tôi đi tìm bà."
Đi vào văn phòng lão phu nhân, lão phu nhân và Tống Thanh Mạn đang vừa uống trà do trợ lý pha, vừa vui vẻ trò chuyện.
Nhìn thấy Tống Thanh Ca, Tống Thanh Mạn liếc cô một cái, cũng không lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!