"Vậy em nói ra thử xem nên trừng trị cô ta như thế nào?" Vưu Hạo Trạch không kịp chờ đợi mà hỏi.
Tống Thanh Mạn ghé vào bên tai của anh ta, nhỏ giọng nói thầm một hồi, Vưu Hạo Trạch lập tức lộ ra nụ cười thỏa mãn: "Được, đề nghị của em tốt quá, cứ làm như vậy đi, để anh xem sau này cô ta dám ra ngoài gặp người không!"
Tống Thanh Mạn gật gật đầu, nép vào trên vai Vưu Hạo Trạch rồi cười duyên vài tiếng: "Hạo Trạch, anh nghĩ sâu thêm một chút, đến lúc đó con nhỏ ia xảy ra chuyện, trong sạch bị hủy, chắc chắn không muốn nán lại Hàng thành. Nó vừa đi thì không phải vị trí tổng giám đốc lại trống sao? Đến lúc đó anh lại có cơ hội."
Vưu Hạo Trạch cảm thấy rất hưng phấn trước lời phân tích của Tống Thanh Mạn. Nếu có thể lên làm tổng giám đốc chi nhánh Hàng thành thì anh ta một bước lên trời rồi còn gì.
"Cưng à, em thật là quân sư của anh! Nào, chồng yêu hôn một cái!"
"Đáng ghét, về nhà lại hôn. Nhiều người như vậy mà..." Tống Thanh Mạn lộ ra dáng vẻ thích thú mà còn làm iêu, càng gợi lên ngọn lửa trong lòng Vưu Hạo Trạch.
Đêm đó, hai người đại chiến ở bên ngoài một hồi rồi Vưu Hạo Trạch mới đưa Tống Thanh Mạn về nhà.
Ngày kế, trong văn phòng tổng giám đốc chi nhánh Kinh Đằng của Hàng thành.
Đường Giai Ny mặc một bộ đồ công sở, đang cúi đầu làm việc. Chiếc áo tây trang vàng nhạt, váy hông sẫm màu bày ra hết dáng người nóng bỏng của cô ta.
Nhưng bởi vì địa vị của cô ta rất cao, những người đàn ông trong công ty chỉ dám len lén ngắm nhìn mà thôi.
Bang bang bang - Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Đường Giai Ny không ngẩng đầu, "Vào đi."
Lúc này, Vưu Hạo Trạch đẩy cửa đi đến: "Đường tổng, tôi báo cáo công việc với cô."
Đường Giai Ny ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, cô không nghĩ tới Vưu Hạo Trạch lại chủ động tìm mình báo cáo, trước kia người này có ý kiến rất lớn với mình mà.
"Được rồi, anh nói đi."
Nếu anh ta lấy lòng thì đương nhiên Đường Giai Ny sẽ không từ chối. Nhưng cô ta không biết Vưu Hạo Trạch đang đào hố cho mình nhảy vào.
Sau khi báo cáo xong, tròng mắt Vưu Hạo Trạch xoay vòng, tươi cười nói: "Đường tổng, trước kia là thái độ làm việc của tôi có vấn đề, hy vọng cô bỏ qua cho. Để tỏ lòng xin lỗi, ta muốn cùng đại diện phân nghành mời cô ăn một bữa cơm. Cô có nể mặt tham dự không?"
Đường Giai Ny không từ chối: "Không thành vấn đề, ở đâu?"
Vưu Hạo Trạch mừng rỡ trong lòng.
"Ở nhà ăn Thuý Viên. Bảy giờ tối, tôi và các đồng nghiệp đợi cô đến tham dự."
Thông báo cho Đường Giai Ny xong thì Vưu Hạo Trạch rời đi, đồng thời trong lòng cũng sảng khoái không nói nên lời.
Sở dĩ sắp xếp địa điểm liên hoan ở Thuý Viên là bởi vì Thuý Viên là do một người bạn rất thân của anh ta mở ra. Chấp hành kế hoạch ở đó sẽ không bị quấy rầy.
Đáng thương cho Đường Giai Ny, còn tưởng rằng là Vưu Hạo Trạch thật sự cúi đầu ytc mình, trong lòng còn mừng rỡ không thôi.
Bảy giờ tối, Đường Giai Ny một mình đi tham dự. Để tỏ thành ý, thậm chí cô ta còn không mang lính ruột của mình theo.
Mà phía Vưu Hạo Trạch lại dẫn tất cả thân tín của mình, năm tên đàn ông và hai cô gái, bảy người này đều do anh ta đề bạt, cho dù về sau xảy ra chuyện cũng sẽ không bán đứng anh ta.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Hồng Môn Yến liền bắt đầu.