Nhưng mà, một giây kế tiếp, hắn dừng lại ở đó.
Bởi vì hắn phát hiện cô gái mà tên kia vác theo nhìn hơi quen mắt!
Là ai chứ?
Hắn nhanh chóng tìm kiếm trong trí nhớ.
Mấy giây sau, một cái tên đột nhiên xuất hiện —— Đường Giai Ny!
Đúng, dáng người cô gái kia rất giống Đường Giai Ny!
Không kịp nghĩ nhiều, Tô Trường Phong đã bước nhanh về hướng khách sạn Á Hoàng...
Phòng 1309.
Đường Giai Ny còn nằm mê man trên giường.
Đầu giường đã lắp xong camera, chỉa thẳng lên trên giường.
Háo Tử nhìn thoáng qua đám đàn em của mình, "Lấy thứ tốt của tao ra."
Tên đàn em ngầm hiểu, lấy ra một bình thủy tinh trong suốt từ trong túi rồi giao cho hắn ta.
Háo Tử nhận lấy cái bình, mở nút ra rồi nhỏ hai giọt vào ly nước. Trong nhất thời, cái ly vốn trong suốt đột nhiên biến thành màu hồng nhạt.
"Cho cô ta uống đi." Háo Tử nói.
"Được."
Hai tên đàn em nâng Đường Giai Ny dậy, rót nước vào miệng cô ta, cô ta sặc sụa ho khan.
Một tên đàn em nhìn chằm chằm Đường Giai Ny, liếm môi một cái: "Đại ca, con nhỏ này uống nước Tương Tư của anh rồi, lát nữa sợ anh chịu không nổi."
Nước Tương Tư mà người này nói chính là thứ Háo Tử bảo người đúc cho Đường Giai Ny, thật ra đó là một loại thuốc kích dục.
Trước kia Háo Tử không ít dùng thứ này hại con gái nhà đàng hoàng, lần này lại lấy ra.
Tác dụng chậm của nó rất lớn, cô gái nào uống phải sẽ rơi vào trạng thái hưng phấn cực độ, nếu giải trừ dược hiệu trễ thì sẽ tổn hại sức khoẻ nghiêm trọng, thậm chí có thể đột tử, hậu quả rất đáng sợ.
Nhìn thấy Đường Giai Ny sắc mặt càng ngày càng hồng trên giường, thân thể bắt đầu không ngừng mấp máy, Háo Tử âm hiểm cười hai tiếng: "Trò hay lập tức bắt đầu, mở camera ra."
"Vâng!"
Đám đàn em bật camera, Háo Tử đã bắt đầu cởi quần áo. Rất nhanh, người này đã cởi hết đồ rồi bò lên trên giường.
"Mỹ nhân, anh đến đây!" Hắn ta lộ ra ánh mắt hưng phấn, muốn đè xuống.
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
"Mẹ nó, ai đang gõ cửa!" Bị quấy rầy tâm tình tốt, Háo Tử lộ ra vẻ mặt tức giận: "Đi xem."
Một tên đàn em đi tới cửa, "Ai?"
Nhưng bên ngoài lại không ai đáp lời, tên đàn em nghĩ là không có ai, vừa định mở cửa. Nhưng ai biết, cửa phòng bỗng rầm một tiếng, ngay cả cánh cửa và khung cửa đều nện nặng xuống đất.
Tên đàn em muốn mở cửa bị đè dưới cửa, miệng sùi bọt mép, té xỉu tại chỗ.
Soạt!
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!