"Tống Thanh Mạn cũng thật vô sỉ, còn kiếm cớ cho loại người cặn bã này, nhìn cô ta cũng không phải thứ tốt gì."
Trong nhất thời, cái nhìn của mọi người đối với chuyện này đã xảy ra thay đổi một trăm tám mươi độ.
Tống Thanh Mạn vốn muốn trút giận lên người Tô Trường Phong, hiện tại lại thành đối tượng cho người khác nhạo báng đả kích, cô ta lập tức nổ tung.
"Tống Thanh Ca, cô đánh rắm! Tôi phát hiện da mặt cô thật dày, vì bảo vệ Tô Trường Phong mà cam tâm tình nguyện đánh yểm trợ cho hắn. Cô có mưu đồ gì? Tống Thanh Ca, tôi ra lệnh cho cô lập tức dẫn Tô Trường Phong đến nhà tôi xin lỗi Hạo Trạch, nếu không bà nội sẽ không tha cho các người!"
Tống Thanh Ca căn bản không muốn để ý đến cô ta: "Tống Thanh Mạn, tôi cảnh cáo cô, bây giờ là thời gian làm việc. Cô đã là quản lí nhân sự của Trường Ca thì phải tuân theo quy định của công ty. Nếu không tôi có quyền đuổi cô ra khỏi công ty!"
Nói xong thì cô xoay người, bước về phía văn phòng giám đốc.
Tống Thanh Mạn sau lưng tức giận đến cắn răng: "Các người không đi đúng không, được! Tôi bảo bà nội lại đây!"
Sau đó cô ta lập tức bấm điện thoại gọi cho lão phu nhân.
Lão phu nhân Tống gia cũng không biết chân tướng mọi chuyện, nhưng do bất công với gia đình Tống Thanh Mạn, bà ta không nghi ngờ lời Tống Thanh Mạn nói chút nào, kiên quyết nhận định là tại Tô Trường Phong làm Vưu Hạo Trạch mất đi tiền đồ tốt đẹp.
Nhận được điện thoại của Tống Thanh Mạn, bà ta lập tức chạy tới với Tống Thế Ân, Tống Khải, còn chở cả Vưu Hạo Trạch đến đây.
Người của công ty Trường Ca đều đã nhìn ra, người nhà này là đến gây chuyện.
Lão phu nhân chống gậy, được Tống Thế Ân và Tống Khải dìu đi tới đại sảnh công ty.
Sau đó, bà ta gõ gậy đùng đùng lên mặt đất.
"Tống Thanh Ca, Tô Trường Phong, còn không ra đây!"
Oanh!
Trong nhất thời, các công nhân viên đều chạy tới, vây quanh đám người lão phu nhân.
Tống Thanh Mạn đứng bên cạnh lão phu nhân, nói bằng giọng the thé: "Tống Thanh Ca, mau đi ra, thế nào, bà nội đến đây thì cô không dám gặp sao?"
Tô Trường Phong đẩy đám người ra rồi đi tới. Hắn nhìn lướt qua lão phu nhân, không coi bà ta ra gì, mà lại nhìn về phía Vưu Hạo Trạch.
Đường Giai Ny vừa gọi điện thoại nói cho Tống Thanh Ca biết chuyện Vưu Hạo Trạch bị công ty Kinh Đằng đuổi ra cửa, Tống Thanh Ca lại kể lại cho Tô Trường Phong.
Tô Trường Phong nhìn thấy Vưu Hạo Trạch thì nở nụ cười châm chọc: "Vưu tổng, cảm giác bị người ta đá ra công ty không tốt lắm đúng không?"
Đáy mắt Vưu Hạo Trạch xẹt qua hai tia sắc lạnh!
Anh ta đã sớm đổ hết mọi chuyện mình gặp phải lên đầu Tô Trường Phong.
"Tô Trường Phong, đừng có nói mát, đừng tưởng tụi tao không biết rằng chuyện mày và Đường Giai Ny có dan díu, mày dựa vào đàn bà mà chơi tao thì tính là bản lĩnh gì!"
Anh ta và gia đình Tống Thanh Mạn đã sớm thông đồng với nhau, muốn tát nước bẩn hết lên người Tô Trường Phong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!