Tống Thanh Ca đang bàn chuyện làm ăn với giám đốc công ty khác, chợt nghe một tiếng quát lạnh vang lên bên tai.
Cô mờ mịt ngẩng đầu, nhìn về phía trước mắt.
Chỉ thấy Lý Phong đang cao ngạo chỉ về phía cô, ra lệnh.
Không đợi Tống Thanh Ca nói chuyện, Vương Đào đã đi tới, cản lại trước mặt cô. Vương Đào nhìn về phía Lý Phong, nhíu mày: "Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài đang nói chuyện với tổng giám đốc của chúng tôi sao?"
Lý Phong khinh thường nhìn anh ta một cái: "Cút đi! Tao nói chuyện với nó đến phiên mày lên tiếng à?"
Vương Đào phát hiện hình như Lý Phong này rất thù địch Tống Thanh Ca, tất nhiên càng không tránh ra.
"Tiên sinh, có phải ngài có hiểu lầm gì với tổng giám đốc của chúng tôi không? Không bằng chúng ta trao đổi trước, nhìn xem có thể giải quyết vấn đề không, anh cảm thấy thế nào?" Vương Đào là người lão luyện, dù bị đối phương vô lễ răn dạy, cũng vẫn giữ được trấn tĩnh.
"Mày muốn trao đổi với tao?" Lý Phong ngẩng đầu, đi đến trước mặt Vương Đào.
Vương Đào gật gật đầu: "Đúng, không biết ý của ngài là gì?"
Lý Phong cười, cười rất khinh thường: "Tao cảm thấy, không thể nào."
Nói xong, anh ta bỗng giơ tay lên, một bạt tai giáng lên mặt Vương Đào!
"Bảo mày cút thì cút, làm sao, mày không nghe hiểu tiếng người à!"
Vô cớ bị Lý Phong tát một bạt tai, mắt Vương Đào đỏ lên, Tống Thanh Ca đứng phía sau cũng tức giận.
"Anh làm gì? Vì sao đánh người!" Tống Thanh Ca lòng đầy căm phẫn mà nói.
Nhưng Vương Đào ngăn cản Tống Thanh Ca, ra hiệu cho cô đừng nói chuyện, anh ta sờ sờ bên má bị tát đỏ, nhìn về phía Lý Phong: "Cái bạt tai này có thể làm anh nguôi giận không? Nếu được thì xin anh đừng tiếp tục gây chuyện với tổng giám đốc nhà tôi."
Lý Phong cười lạnh.
"Một bạt tai mà muốn tao nguôi giận? Nằm mơ đi. Nếu mày vẫn không cút thì ông đây đánh gãy chân mày, tin không?"
Tất nhiên Vương Đào không tin.
Anh ta cảm thấy nơi này là đại hội Chiêu Thương do chính phủ tổ chức, bốn phía đều có không ít bảo vệ, dù Lý Phong rất ngông cuồng, cũng không dám ra tay độc ác với mình. Nhưng chung quy anh ta lại không rõ sự ngông cuồng của con cháu Lý gia.
"Mặc kệ anh nói cái gì, hôm nay tôi cũng không thể để anh ức hiếp tổng giám đốc nhà tôi." Vương Đào nói chắc nịch.
Lý Phong hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn chung quanh một chút, đi qua một bên rồi cầm lấy một cây gậy sắt dựng gian hàng rồi đi trở về.
Anh ta không tiếp tục nói nhảm với Vương Đào, nâng gậy sắt lên đánh thật mạnh lên đùi phải của Vương Đào!
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng vang giòn rụm, xương đùi của Vương Đào lập tức gãy vụn!
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!