"Đúng đấy, các anh em đều muốn xuất chiến!"
Những người này đều lòng đầy căm phẫn, tình cảm quần chúng sục sôi.
Hắc Báo trên đài cũng tỏ thái độ: "Anh Liệt, để tao ra trừng trị tên nhãi nhép này trước. Vừa rồi ông đây đã đánh gãy tứ chi cha vợ hắn, hiện tại ông phải đánh gãy tay chân nó, báo thù cho Tank!"
Ngũ Liệt trầm tư một lát, sau đó gật gật đầu: "Được, vậy giao cho mày trước."
Sau đó, gã ta nói với Tô Trường Phong: "Dám lên đài không? Nếu mày không bị đánh chết thì mày có cơ hội chọn một người trong đám người nhà được sống, thế nào?"
Kỳ thật bây giờ Tô Trường Phong muốn cứu Tống Thanh Ca cũng không khó. Nhưng hắn không biết những người còn lại ở đâu, cho nên nếu không nghe theo chúng thì hắn không đảm bảo sự an toàn của những người khác.
Tô Trường Phong không từ chối: "Được, tao chấp nhận."
"Đại ca, em đánh giúp anh!" Tiêu Vũ Long chắn trước mặt hắn và nói.
Tô Trường Phong khoát tay: "Không cần, tôi tự lên, có vài chuyện tôi muốn đích thân ra tay."
Nhưng trước khi đi lên đài, hắn kề tai Tiêu Vũ Long mà dặn dò mấy câu.
Tiêu Vũ Long chớp mắt, khẽ gật đầu, sau đó không tiếp tục ngăn cản hắn.
Tô Trường Phong bước từng bước đi lên đài đấm bốc. Máu tươi chảy dọc theo hai chân của hắn, nhuộm đỏ quần áo.
Nhưng chút vết thương ngoài da này sẽ không ảnh hưởng gì lớn đến hắn, phải biết rằng Tô Trường Phong chính là chiến thần cảnh!
Chỉ có chút vết thương ngoài da không đáng kể gì mấy, hơn nữa hắn không ngốc đến mức thật sự tổn thương tới mình. Vừa rồi sở dĩ tự mình hại mình, chỉ là không muốn Tống Thanh Ca bị thương mà thôi.
"Trường Phong..." Tống Thanh Ca trên lầu hai chảy nước mắt như mưa.
Lý Thanh Thanh cười lạnh và nói: "Tao muốn mày tận mắt nhìn chồng mình bị đánh chết tươi trên đài, chắc rất thoải mái mà, đúng không?"
Trên đài đấm bốc, Hắc Báo nhìn Tô Trường Phong hai chân chảy máu trước mắt, đáy mắt tràn đầy khinh thường.
"Là mày đánh Tank?"
Tô Trường Phong lắc đầu: "Không phải tao."
Dừng một chút, hắn hỏi ngược lại: "Là mày đánh cha vợ tao?"
Hắc Báo hừ một tiếng: "Đúng thì sao? Không sai, chính là tao tự tay bẻ gãy tứ chi của lão. Chậc chậc, còn nói muốn trên đài đánh thắng tao cứu cháu gái, lão già không biết sống chết."
Đáy mắt Tô Trường Phong bắn ra hai luồng sát khí: "Mày đánh gãy tứ chi của ông ấy, tao liền đánh gãy xương cốt toàn thân mày!"
"Mày? Đánh gãy xương cốt cả người tao?" Hắc Báo cười rất khinh thường: "Con mẹ nó mày nghĩ mình là ai?"
Ánh mắt Tô Trường Phong đanh lại, lập tức ra tay.
Chỉ thấy thân thể hắn lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất trước mắt Hắc Báo.
Hắc Báo sững sờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!