Tưởng Lệ và Tống Thanh Ca liếc nhau một cái, mặc dù trong lòng vẫn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi ra.
Đúng lúc này, Phó viện trưởng Tần Tư Minh của bệnh viện số 02 mang theo cả đám bảo vệ của bệnh viện vội vàng xuất hiện ở cửa.
"Là ai quấy rối ở đây? Biết nơi này là đâu không?" Tần Tư Minh quát lớn: "Tôi cũng muốn xem xem ai lớn lối như vậy, còn muốn đuổi tôi khỏi bệnh viện số 02!"
Nói xong, ông ta chú ý tới phòng bệnh này có vẻ hơi quen thuộc, sau đó lập tức nhớ tới Tô Trường Phong trước đó đã "Nói mạnh miệng" trước mặt mình đến từ phòng bệnh này.
Tần Tư Minh lạnh lùng nói với đám bảo vệ: "Các người lập tức đuổi hết người trong phòng ra ngoài!"
Nhưng không chờ bọn họ ra tay, Lâm Thanh Hải và Đỗ Khuê lập tức tức giận bước ra ngoài.
Nhìn thấy có người đi tới, Tần Tư Minh cũng không nhìn kỹ mặt bọn họ, chỉ nghĩ họ là người bình thường.
"Là hai người muốn đuổi tôi ra khỏi đây?" Tần Tư Minh ngạo nghễ nói.
Đáy mắt Lâm Thanh Hải lóe ra một tia lạnh lẽo: "Ông chính là Phó viện trưởng bệnh viện số 02?"
Tần Tư Minh ngẩng đầu, "Nói nhảm. Tôi không phải thì chẳng lẽ là ông? Ông..."
Lúc đầu ông ta còn muốn tiếp tục nói, nhưng khi thấy rõ khuôn mặt Lâm Thanh Hải thì lập tức sửng sốt...
"... Ông là... Là... lãnh đạo Hàng Thành..."
Gương mặt của Lâm Thanh Hải thường xuyên xuất hiện trên TV, cũng không khó nhận ra. Cho nên lúc này Tần Tư Minh đã nhận ra ông ta.
Lâm Thanh Hải lộ ra vẻ mặt tức giận: "Nếu tôi không tận mắt nhìn thấy thì thật sự không tin nổi đường đường là Phó viện trưởng bệnh viện số 02 lại đối đãi với bệnh nhân như thế! Khó trách quan hệ của bệnh viện các người với bệnh nhân là khẩn trương nhất, đánh giá của người bệnh đối với bệnh viện các người cũng kém nhất!"
Tần Tư Minh hoàn toàn hoảng: "Ngài... Ngài nghe ta giải thích. Mọi chuyện không phải như ngài nhìn thấy... Trong này có nguyên nhân..."
Nhưng Lâm Thanh Hải nghe ông ta giải thích làm gì, chỉ nói với tùy tùng bên người: "Thông báo Vệ Sinh Thự Hàng Thành, từ giờ trở đi, giải trừ chức vụ viện trưởng bệnh viện số 02 của Tần Tư Minh, đồng thời triệt để đuổi ông ta ra khỏi hệ thống y tế Hàng Thành!"
"Vâng!"
Tùy tùng của Lâm Thanh Hải lập tức cầm điện thoại lên gọi cho lão đại vệ sinh thự Hàng Thành, truyền đạt mệnh lệnh của Lâm Thanh Hải.
Đối phương vừa nghe là mệnh lệnh của Lâm Thanh Hải, nào dám hỏi nguyên nhân mà lập tức tỏ ý sẽ dùng tốc độ nhanh nhất giải trừ chức vụ của Tần Tư Minh.
Còn chưa đến hai phút, điện thoại của Tần Tư Minh đã vang lên dồn dập.
Trong điện thoại truyền đến giọng nói làm ông ta tuyệt vọng của lão đại vệ sinh thự: "Tần Tư Minh, từ giờ trở đi, ông bị cách chức, đồng thời bị vĩnh viễn đuổi khỏi hệ thống y tế Hàng Thành, xin ông tự giải quyết cho tốt đi!"
Lạch cạch.
Điện thoại của Tần Tư Minh rơi xuống mặt đất, mặt xám như tro.
Sa o ông ta ngờ được mình lại rơi vào kết cục nhưu hôm nay.
Mười phút trước ông ta còn diễu võ giương oai, hiện tại đã