"Hừ!" Lý Đạo Sơn tức giận hừ một tiếng, không trả lời câu hỏi của Trịnh An Thái: "Mời mọi người trở về đi, tôi phải xử lý một ít chuyện riêng, không tiễn."
Bọn người Trịnh An Thái nhìn ra cảm xúc lúc này của Lý Đạo Sơn rất không ổn, cũng biết nán lại đây cũng không có tác dụng gì, thế là họ đều chuẩn bị rời đi.
Mà đúng lúc này…. Phanh phanh phanh!
Phía sau bọn họ truyền đến một tràng tiếng bước chân chỉnh tề mạnh mẽ!
"Đừng vội đi, đã đến thì ở lại làm chứng." Tiêu Vũ Long mặc quân trang màu đỏ sậm sải bước đi đến, lạnh lùng quét mắt nhìn đám người trong sân.
Sau lưng Tiêu Vũ Long có mười tên Xích Long Quân đi theo.
Lần này, Tiêu Vũ Long định trút giận thay cho Tô Trường Phong, đường đường là Thương Long chiến thần, đứng đầu Bắc Cảnh, lại bị người ta nhằm vào như thế ở cái nơi nhỏ bé Hàng Thành này!
Thân là đàn em Tô Trường Phong từng dạy dỗ, cậu ta nhịn không được!
Nếu không phải Tô Trường Phong liên tục dặn dò, bảo cậu không nên làm quá lớn thì cậu đã điều mười vạn đại quân từ Chiến Vực tây bộ đến rồi!
Nhìn Tiêu Vũ Long và Xích Long Quân trước mắt, Lý Đạo Sơn cau mày lại: "Các hạ là ai? Đột nhiên đến thăm là muốn làm gì?"
"Thăm? Lý gia ông xứng được tôi đến thăm sao? Cmn đừng dán vàng lên mặt mình."
Lý Đạo Sơn sầm mặt lại: "Anh nói chuyện khách khí một chút, đây là Lý gia!"
Tiêu Vũ Long mặc xác ông ta: "Lý Đạo Sơn, ông thấy kết cục của con gái mình chưa?"
Xoát!
Lý Đạo Sơn nhìn chòng chọc vào Tiêu Vũ Long, nói: "Mày có tham gia vào việc làm tổn thương con gái tao?"
Tiêu Vũ Long khinh thường nói: "Cái gì gọi là tham dự, Lý Thanh Thanh là tôi tự hạ lệnh trừng trị, mỗi một khúc xương trên người cô ta đều là tôi hạ lệnh đánh gãy."
"Mày dám xuống tay với con gái tao, tao muốn mày chết!" Lý Đạo Sơn bị Tô Trường Phong kích thích đến cuồng nộ, đã mất đi lý trí: "Chết hết rồi hay gì? Còn không mau chạy ra bắt bọn chúng lại cho tôi!"
Tiếng nói của ông ta vừa dứt, cửa chính công quán Lý gia lập tức xuất hiện hơn hai mươi tên to con mặc tây trang, người nào cũng rất cường tráng.
Hơn hai mươi tên to con mặc âu phục lập tức bao vây bọn người Tiêu Vũ Long lại.
Lý Đạo Sơn chỉ vào Tiêu Vũ Long, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao muốn tụi mày đánh gãy mỗi một khúc xương trên người hắn! Tao muốn hạ hắn hành đến chết! Hắn nhất định phải chịu khổ hơn con gái tao gấp mười lần!"
Tiêu Vũ Long bất đắc dĩ nói: "Nuôi ra đứa con gái như Lý Thanh Thanh, ông không tự xem xét lại mà còn có mặt mũi hô to gọi nhỏ ở đây? Tôi thấy Lý gia các người đều là thứ chẳng ra gì!"
Lý Đạo Sơn gầm thét: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, lên! Chơi chết bọn chúng!"
"Vâng!" Hơn hai mươi tên vệ sĩ phóng tới chỗ Tiêu Vũ Long.
"Bảo hộ chỉ huy sứ!" Không cần Tiêu Vũ Long hạ lệnh, mười tên Xích Long Quân đều như mãnh hổ nghênh đón!
So sánh với Xích Long Quân chiến lực siêu quần, sát khí bừng bừng, đám vệ sĩ Lý gia căn bản không đáng chú ý. Sau một phút ngắn ngủi, tất cả vệ sĩ Lý gia đều nằm trên mặt đất, gãy tay gãy chân, vô cùng thê thảm.
Xích Long Quân ra tay, không chút lưu tình!
Tiếng kêu rên đau khổ quanh quẩn trong sân...
Trái tim Lý Đạo Sơn lập tức chìm xuống đáy cốc, sắc mặt soạt một tiếng trắng bệch như tờ. Sao ông ta ngờ được những vệ sĩ mà Lý gia dựa vào đều không chịu nổi một kích như thế!
Tiêu Vũ Long bình tĩnh nhìn Lý Đạo Sơn, thản nhiên nói: "Còn có thủ