Editor: Thienyetkomanhme
"Ngày hôm qua có khách hàng gọi điện cho tôi, hỏi cửa hàng của cô như thế nào lại không mở, tôi mới vừa đưa xong một đơn nhà cô, liền nói với hắn cửa hàng vẫn mở, sau đó hắn nói chính mình từ buổi chiều chờ tới buổi tối, cửa hàng nhà cô vẫn là trnagj thới nghỉ ngơi, tôi lúc ấy bảo hắn liên hệ chăm sóc khách hàng của app xem có phải hay bị lỗi. Tôi cảm thấy cô tốt nhất cũng liên hệ một chăm sóc khách hàng hoặc là giám đốc nghiệp vụ linh tinh, chủ yếu sợ tình huống như vậy lại xuất hiện, ảnh hưởng tới sinh ý trong tiệm."
Chủ yếu là cảm thấy chủ tiệm làm người không tồi, hơn nữa cô gái nhỏ tuổi mở cửa hàng không dễ dàng, nhân viên giao cơm mới nhiều miệng một chút, đổi thành nhà khác, hắn chưa chắc sẽ lo chuyện bao đồng.
"Tôi đã biết, cảm ơn anh." Khi hắn chưa nói vấn đề này, Nguyễn Miên Man còn không nghĩ nhiều, vừa nói, cô lập tức liền liên tưởng đến từ tối hôm qua tiền lần bắt đầu giảm xuống.
"Khách khí cái gì, việc nhỏ mà thôi." Nhân viên giao cơm nói xong, xách theo cơm hộp rời đi.
Nhân viên giao cơm rời đi sau, ông Ngô nhìn đến cô nhíu mày suy nghĩ, quan tâm nói: "Làm sao vậy? Trong tiệm có vấn đề?"
"Từ tối hôm qua tới giờ tiền lời đều giảm bớt, cháu suy nghĩ có thể hay không là do có việc như anh giao cơm vừa nói." Nguyễn Miên Man vừa nói vừa mở app nhìn thoáng qua, phát hiện đêm nay giống như hai ngày trước tiền lời còn muống thấp hơn nữa.
"Vậy cháu nhanh gọi điện thoại hỏi một chút." ông Ngô nói xong, lại thay cô oán trách, "Cái Bánh trôi cơm hộp này sao lại không đáng tin cậy như vậy, cửa hàng mở lại biểu hiện đóng cửa, này không phải đem khách nhân đuổi ra bên ngoài sao?"
Mở cửa làm buôn bán, quan trọng nhất chính là khách nhân, nghe được lời này, bà Vương cũng có chút tức giận: "Xác thật không đáng tin cậy, không được chúng ta liền đổi chỗ khác bàn."
"Để cháu trước gọi điện thoại hỏi một chút." Nguyễn Miên Man nói xong, trực tiếp liên hệ giám đốc nghiệp vụ phụ trách tiệm nhà cô.
Giám đốc nghiệp vụ có thời gian cũng chú ý một chút cửa hàng trong tay, dù sao cũng ảnh hưởng tới tiềng lương của hắn.
Đối với tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mới mở không lâu, nhưng lượng đơn đặt hàng mỗi ngày cũng không tồi, hắn vẫn rất coi trọng, nghe xong mục đích gọi điện tới của Nguyễn Miên Man, lập tức tỏ vẻ sẽ liên hệ công ty kiểm tra xem là tình huống như thế nào, cũng nhắc cô nếu có tình huống nào phát sinh nhớ nói cho hắn.
"Thế nào?" Chờ nàng cúp điện thoại, ông Ngô quan tâm nói.
Nguyễn Miên Man nói: "Nói muốn tra một chút tình huống cụ thể, nhìn xem là chỉ một khách hàng gặp vấn đề hay là do máy chủ của app xuất hiện vấn đề, chờ có kết quả lại báo cho cháu biết."
Theo sau, lại có đơn đặt hàng mới tới, Nguyễn Miên Man liền không tiếp tục suy nghĩ chuyện này, đi phòng bếp chiên cơm.
Nhanh tới 8 giờ, cô nấu hai chén canh cá viên cho hai ông bà ăn khuya, rồi tiễn bọn họ về nhà trước.
Người già tinh lực rốt cuộc không thể so với người trẻ tuổi, bọn họ ở trong tiệm uống xong chén canh cá viên, liền từng người về nhà.
Nguyễn Miên Man tiếp tục vội đến 9 giờ rưỡi, đợi vài phút không có đơn mới, đem cửa hàng đóng cửa.
Chờ rửa mặt xong trở lại phòng, cô mở ra app, hôm nay tiền lời không ngoài sở liệu so ngày hôm qua còn thấp hơn.
Xem xong tiền lời, cô lại chuyển tới khu bình luận, bên trong trước sau như một là một mảnh khen ngợi.
【 là ** sơn: Ban đầu nhìn đến tên cửa hàng này, kỳ thật cảm thấy có điểm quê mùa. Bất quá hiện tại, tôi cảm thấy tên này lấy đúng thật rất tốt, bởi vì ăn cơm chiên cùng canh tiệm này mỗi một ngày, đều làm tôi cảm thấy hạnh phúc, công tác mệt mỏi, cấp trên chán ghét, chỉ cần đặt tới một phần cơm chiên một chén canh, ăn xong lại có thể đầy máu sống lại! 】
【n**x: Chủ tiệm biết không? Cửa tiệm đã trở thành động lực môi ngày đi làm của tôi, bởi vì chỗ tôi ở không trong phạm vi giao cơm, thứ bảy tuần trước tôi thèm ăn, còn chủ động tới công ty tăng ca, sau đó nhanajkhen ngợi của lãnh đạo [ che miệng cười ] 】
【3**6: Chủ tiệm cho ra mỗi loại cơm chiên tôi đều thích, đặc biệt là cơm chiên tóp mỡ! Chờ mong lại cho ra càng nhiều loại loại cơm chiên. Mặt khác, canh cá viên miếng không suy xét lại nhiều tăng số lượng sao? 】
【H**q: Trước sau như một ăn ngon, hy vọng cửa hàng này buôn bán lâu lâu dài dài. 】
......
Nguyễn Miên Man mỗi lần nhìn đến bình luận khen ngợi, trên mặt đều không tự giác mỉm cười.Chờ cô tiếp tục kéo xuống, nhìn đến mấy cái bình luận, biểu tình dần dần trở nên nghiêm túc.
【A**0: Rốt cuộc bữa tối hôm nay cướp được canh cá viên chờ mong đã lâu, vì thế đã đăng ảnh trong vòng bạn bè khoe ra. Kết quả bạn tôi thế nhưng bình luận nói tôi không cần lừa mình dối người, làm tôi không hiểu gì hết. Truy vấn một hồi mới biết được, app bánh trôi của bạn tôi vẫn luôn biểu hiện chủ quán nghỉ bán, cho nên nghĩ tôi là ở khu bình luận khu trộm ảnh...... Tôi đem đơn đặt hàng chụp hình cho bạn xem, bên kia app cô ấy vẫn là hiện là quán nghỉ bán, cuối cùng tôi đặt hộ cô ý cơm hộp, đây là app bị lỗi? 】
【m**3: Ngọa tào! Tôi còn tưởng rằng mình tôi xuất hiện vấn đề này, nguyên lai còn có người cũng gặp! Giữa trưa hôm nay tôi đợi nửa ngày cũng không thấy tiệm mở bán, chuẩn bị đi trong tiệm nhìn xem là tình huống thế nào, kết quả ra tới cửa công ty, nhìn thấy một nanh shipper đứng trước cửa đưa cơm hộp, túi màu lam đề mấy chữ "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" thiếu chút nữa chọc mù mắt tôi, hỏi nhân viên giao cơm mới biết được, trong tiệm vẫn buôn bán bình thường, bên này tôi xuất hiện vấn đề nhìn không thấy. 】
【h**l: Nguyên lai không phải chỉ có một mình tôi! Tôi là đêm qua vẫn luôn hiện cửa hàng đóng cửa, bất quá tôi nghĩ chủ tiệm rõ ràng đáp ứng buổi tối muốn thêm cơm chiên tóp mỡ, sao có thể vô thanh vô tức liền nghỉ ngơi, vì thế vẫn luôn chờ, thật sự chờ không được, linh cơ vừa động liền gọi anh shipper giao cơm hộp buổi trưa, thế mới biết cửa hàng vẫn luôn buôn bán bình thường, mẹ nó là tôi chờ không nửa ngày. 】
......
【 cái ** thứ: Tôi bên này thấy chỉ có đêm nay cửa hàng mở hơi muộn một chút, những hôm khác đều giống bình thường a, mấy người bên kia như thế nào lại hiện cửa hàng nghỉ bán? Thật là kỳ quái. 】
Có một cái bình luận "Cửa hàng nghỉ bán", liền dãn ra không ít bình luận nói chính mình hoặc bạn bè gặp tình huống tương tự.
Đây là những người vô tình phát hiện vấn đề trong khu bình luận, ai biết còn bao nhiêu khách hàng gặp loại tình huống này, thật sự cho rằng cửa hàng nghỉ bán.
Nguyễn Miên Man cau mày, thấy thời gian không tính là quá muộn, dứt khoát lại gọi điện cho giám đốc nghiệp vụ.
"Cái gì! Còn có loại tình huống này? Được, chờ tôi xem tình huống trong khu bình luận, rồi sẽ liên hệ kỹ thuật viên kiểm tra......"
Nhận được cuộc gọi đầu tiên của cô, giám đốc nghiệp vụ chỉ nghĩ là chỉ một khách gặp vấn đè, chỉ gọi điện lên công ty báo một chút.
Chờ nhận được cuộc gọi này, biết được đây không phải chuyện nhỏ, mà có không ít khách hàng gặp tình huống này, tức khắc khẩn trương lên.
Giám đốc nghiệp vụ không biết đây là có người nhằm vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, tự nhiên sẽ lo lắng các cửa hàng khác cũng gặp vấn đề này, không chỉ cửa hàng ở thành phố A, còn sợ là phạm vi cửa hàng toàn quốc.
Chờ xem qua khu bình luận của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, xác định tình huống cô nói là thật, giám đốc nghiệp vụ lập tức đi tức công ty.
Nhưng mà hắn vào bộ phận kỹ thuật, không biết vì sao xui xẻo cố tình gặp Hứa Cẩm Sơn.
Hứa Cẩm Sơn nghe được lý do hắn tới, nháy mắt lưng chảy mồ hôi lạnh, nghĩ không rõ vì sao cửa hàng đó phát hiện sớm như vậy, còn đem tình huống báo giám đốc nghiệp vụ.
Giờ khắc này, hắn cảm thấy vô cùng may mắn là mình trực đêm, đồng nghiệp trực đêm vừa lúc đi WC.
"Làm sao vậy? Hệ thống thật sự có vấn đề? Muốn hay không nhanh báo lên trên?" Thấy hắn nghe xong lời mình nói, cả người đều cứng đờ, giám đốc nghiệp vụ sốt ruột.
"Trước để tôi kiểm tra xem đã." Hứa Cẩm Sơn đẩy mắt kính trên mũi che giấu cảm xúc, đôi tay thuần thục mà gõ bàn phím, trên màn hình máy tính nháy mắt hiện qua rất nhiều số hiệu.
"Không nghiêm trọng như anh tưởng, cửa hàng khách cũng không có vấn đề gì, hẳn là cửa hàng này vận khí không tốt, vừa lúc đụng phải cái lỗi này."
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tôi là sợ toàn bộ hệ thống của chúng ta xuất hiện vấn đề. Nếu là cái lỗi nhỏ, rất nhanh liền chữa xong đi?"
"Đúng vậy." Hứa Cẩm Sơn lên tiếng, ra vẻ bận rộn mà ở trên bàn phím đánh.
Giám đốc Nnhiệp vụ ở bên cạnh nhìn một hồi, hoàn toàn xem không hiểu, nói với hắn một tiếng liền xoay người rời đi.
Trên đường về, giám đốc nghiệp vụ gọi lại cho Nguyễn Miên Man, báo cô biết chỉ là lỗi nhỏ, kỹ thuật viên ở công ty đã giải quyết.
Đã chuẩn bị nghỉ ngơi, Nguyễn Miên Man nhận được thông báo này, hoàn toàn yên lòng.
Giám đốc nghiệp vụ cũng yên tâm trực tiếp trở về nhà ngủ, lại không biết, ở công ty khi hắn vừa rời đi, Hứa Cẩm Sơn lập tức liền đừng lại động tác trên tay, chuyển qua cầm lấy di động mở app bánh trôi tìm cửa hàng kia - tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Lúc trước hắn cũng không có tìm hiểu kỹ càng về tiệm này, thậm chí biết cửa hàng này ở hẻm Hồ Lô, trong đầu theo bản năng hiện lên một cửa hàng cũ kỹ, tồi tàn.
Tiến vào trong cửa hàng, bên trong chỉ có vài loại cơm chiên cùng hai loại canh, thực đơn cũng xác minh phỏng đoán của hắn.
Nhưng mà, chờ đến đánh giá chung của cửa hàng đều là 5 sao, số lượng bình luận, cùng với khu bình luận khen ngợi chồng chất các loại, Hứa Cẩm Sơn trong lòng nháy mắt chợt lạnh.
Nếu sớm biết cửa hàng này có điểm đánh giá cao như vậy, khách hàng quen nhiều như vậy, còn có nhiều khách hàng hận không thể một ngày giờ cơm đều đến trong tiệm, Hứa Cẩm Sơn khẳng định không dám đáp ứng Hứa Mộng Nguyệt phá cửa hàng này.
May là hắn không có trực tiếp ẩn đi cửa hàng này, nếu không hiện tại đã bị công phát hiện đem hắn đuổi đi.
Hiện giờ, Hứa Cẩm Sơn cũng không nghĩ cái gì mà làm cửa hàng này đóng cửa xong liền từ chức đi khách sạn Thiên Nguyệt làm giám đốc, chỉ nhanh đem cửa hàng về trạng thái cũ, đem dấu vết việc mình làm xóa đi.
Trước khi động thủ, hắn nghĩ đến Hứa Mộng Nguyệt tính tình công chúa, vẫn nên gọi báo cho cô trước.
Đều nói bị mắc bệnh công chúa, làm sao sẽ suy nghĩ vì người khác, nhận được điện thoại Hứa Mộng Nguyệt căn bản không nghe hắn giải thích, chỉ một câu, nếu không giúp cô đêm cửa hàng giải quyết, thì cũng đừng nghĩ lăn lộn ở thành phố A.
"Bà cô của tôi ơi, lấy nhân khí cửa hàng này, tôi lại tiếp tục giở trò khẳng định sẽ bị phát hiện, đến lúc đó chẳng những tôi sẽ bị sa thải, trên hồ sơ còn lưu lại vết nhơ......"
"Đều đã nói sẽ cho anh đến làm tại khách sạn nhà tôi, lại không cần những cái đó. Cứ như vậy, nhiều nhất việc thành tôi lại cho anh mười vạn đồng, chính anh nhìn mà làm!"
Nắm lấy di động bị cắt ngang, Hứa Cẩm Sơn biểu tình có chút khó coi.
Hắn bắt đầu hối hận, hối hận khi lần đầu cô mở miệng nhờ, không nên cảm thấy áp xuống một nhà cửa hàng xếp với hắn bất quá là chuyện nhỏ không tốn sức gì, vì thế làm lơ đạo đức nghề nghiệp, dẫn tới hiện tại tiến không được, lùi không xong.
Bên kia, Ngô lão gia tử chậm rì rì đi trở về nhà, nhận được điện thoại của cháu trai.
"Ông ơi, ông có thể hay không đừng gửi cho cháu mấy bức ảnh dụ hoặc như vậy?" Mới vừa kết thúc một hội nghị video với đối tác nước ngoài Tư Cảnh Lâm cầm lên di động, liền nhìn đến ảnh chụp đồ ăn ngon ông gửi.
Đối với một người còn chưa ăn qua cơm chiều, sắc hương vị đều đầy đủ 3 món 1 canh, nhìn mà không được ăn thật sự là loại tra tấn.
Đặc biệt là anh đã được nếm qua tay nghề đầu bếp, biết đối phương nấu ăn đến tột cùng có bao nhiêu mỹ vị.
"Ông chính là nhắc nhở cháu ăn cơm, thấy như tra tấn, khẳng định là cháu lại không ăn cơm đúng giờ." Ông Ngô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Chẳng lẽ ông cơm nước xong, xem hình ảnh này sẽ không lại thèm?"
Kia khẳng định là vẫn thèm, tỷ như ông hiện tại hồi tưởng một chút hương vị cá kho cùng đậu hủ sốt, còn có chút muốn ăn.
Ông Ngô ho khan một tiếng quyết đoán chuyển đề tài: "Chỉ có thể trách Đông Đông nấu ăn quá ngon, còn có, ai bảo cháu bận rộn như vậy, bằng không hoàn toàn có thể lại đây cùng nhau ăn.""Lần sau có thời gian cháu sẽ đi."
"Cháu cái người bận rộn này, khi nào mới có thời gian......"
Trò chuyện trò chuyện, ông Ngô lão đột nhiên nhớ tới: "Đúng rồi, cửa hàng Đông Đông xảy ra vấn đề, cháu biết nhiều người, xem có thể hay không giải quyết cho nàng một chút." . đam mỹ hài
"Vấn đề gì ạ?"
Ông Ngô lão đem tình huống nghe được ở trong tiệm nói với anh một lần sau lại oán giận: "Đông Đông thật vất vả tích lũy một chút khách quen...... ông sợ phía công ty bên kia cọ tới cọ lui, chờ giải quyết xong khách của tiệm đều chạy hết, cho nên cùng cháu nói một tiếng, nhìn xem có thể hay không nhanh giúp con bé khôi phục cửa tiệm như bình thường."
"Ông yên tâm, cháu đây liền tìm người giải quyết."
"Hảo hảo hảo, không nói chuyện nữa, cháu mau đi."
Ông Ngô đem điện thoại cắt đứt, Tư Cảnh Lâm gọi trợ lý Tôn tiến vào, đem sự tình giao cho hắn.Trợ lý Tôn cũng không trì hoãn, trực tiếp liên hệ Thang tổng của app Bánh Trôi.
App cơm hộp Bánh Trôi là một công ty mới phát triển mấy năm nay, đứng trước quái vật khổng lồ - tập đoàn Bách Xuyên, chỉ là trẻ con.
Thang tổng nhận được cuộc gọi này còn có chút kỳ quái, chờ trợ lý Tôn hàn huyên hai câu liền giải thích mục đích liên hệ, biểu tình Thanh tổng lập tức trở nên nghiêm túc.
"Tôi liền tự mình đi bộ phận kỹ thuật kiểm tra."
Thang tổng bản thân xuất thân chính là lập trình viên, vừa hay lúc này còn chưa có rời khỏi công ty, nói cho hết lời, cũng không tắt điện thoại, trực tiếp sấm rền gió cuốn đi bộ phận kỹ thuật dưới lầu.
Bộ phận kỹ thuật của Bánh trôi chia thành nhiều khu vực, hắn xuống lồng trực tiếp vào khu vựa chủ quản, đem tình huống trực tiếp nói với quản lý trực ban, ở bên cạnh xem nhân viên kiểm tra.
"Thang tổng, hình như là có người cố ý chặn cửa hàng này......" quản lý bộ phận kỹ thuật một bên nói một bên đôi tay bay nhanh gõ bàn phím, sau đó biểu tình tối sầm, "Là người trong công ty chúng ta, này máy tính...... Là Hứa Cẩm Sơn."
Thang tổng vốn đang cho rằng chỉ là lỗi hệ thống, kết quả làm nửa ngày thế nhưng là do người làm, lại còn là nhân viên công ty bọn họ.
Lúc này, hắn tức khắc hối hận vừa rồi không đem điện thoại cúp trước.
Bất quá hối hận cũng đã muộn, Thang tổng chỉ có thể vội vàng giải thích: "Trợ lý Tôn, ngượng ngùng, có thể là lập trình viên mới tới không biết làm việc, làm ra loại việc này, tôi đã cho người giải quyết lỗi, đối với cửa hàng này tạo thành tổn thất, ngày mai sẽ tổ chức hoạt động khuyến mãi cùng đề cao xếp hạng coi như chút đền bù."
Tuy rằng không xác định Hứa Cẩm Sơn đến tột cùng có phải cố ý hay không, nhưng hắn vẫn là nhân viên công ty, Thang tổng cũng chỉ có thể tận lực xí xóa.
Cúp điện thoại, Thang tổng biểu tình thập phần khó coi: "Gọi điện thoại kêu Hứa Cẩm Sơn đến công ty!"
"Hắn đêm nay trực ban, hẳn là đang ở công ty."
Quản lý bộ phận kỹ thuật dứt lời, nhìn thấy Thang tổng nổi giận đùng đùng mà đi ra ngoài, vội đứng dậy theo sau.
Phanh ——
Hứa Cẩm Sơn đêm cánh tay chống lên bản, dùng tay vồ đầu khó xử, một tiếng vang lớn làm hắn cả kinh thiếu chút nữa từ ghế trên nhảy dựng lên."Canh...... Thang tổng......"