Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Ông cũng xứng nhắc đến sư tổ của ta?”, phía Đan Nhất nổi giận.  

 

“Đương nhiên ta phải nhắc rồi”, khuôn mặt Đan Ma đột nhiên trở nên hung dữ: “Ta mới là chủ của Đan Thành, chính hắn là người khiến ta người không ra người, ma không ra ma, từ khi ta rời khỏi Đan Thành, Đan Thành đã định trước sẽ máu chảy thành sông”.  

 

“Ông thật đáng thương”, Đan Thần lạnh lùng nói.  

 

“Đáng thương ư? Ta không nghĩ vậy?”, Đan Ma cười ngông cuồng: “Không biết vì sao nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của các ngươi ta lại nhớ đến Đan Huyền và Đan Chân, khi đó họ cũng có vẻ mặt này”.  

 

“Ông…”  

 

“Ông ta ít nhất cũng đã hai nghìn tuổi, sao có thể sống lâu như vậy nhỉ? Chắc là tự phong ấn, nếu không đã chết già từ lâu rồi”, khi Đan Thần và Đan Ma gào thét, Diệp Thành nhìn Đan Ma rồi lại nhìn kết giới.  

 

“Chín mươi chín trận cước, mỗi trận cước do một cảnh giới Không Minh đỉnh phong điều khiển”, Diệp Thành sờ cằm: “Muốn phá kết giới chỉ có thể tấn công từ bên ngoài, một người bị tiêu diệt thì trận cước ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng”.   

 

“Vấn đề là phải làm thế nào để thoát ra?’, Diệp Thành thì thầm.  

 

Hế?  

 

Nghĩ tới đây, Diệp Thành bất giác nhìn về khoảng không tối mịt phía xa, bởi hắn nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp, cô ta đang lo lắng nhìn về phía này, không cần nói, người đó chính là Huyền Nữ.  

 

Lúc trước hắn dẫn Huyền Nữ đến hỗ trợ phía Đan Thần bao vây Đan Ma, xét đến thực lực của Huyền Nữ nên hắn không để cô ta tham gia vào trận chiến, không ngờ cô ta lại theo tới đây.  

 

“Cô ngốc, đừng có làm bừa”, thấy Huyền Nữ sắp liều mạng xông vào, Diệp Thành vội vàng truyền âm, bởi vì hắn biết tuy khả năng luyện đan của Huyền Nữ nghịch thiên nhưng sức chiến đấu lại chẳng ra sao, nếu ngốc nghếch chạy tới sẽ chết ngay chỉ bằng một đại chiêu.  

 

“Ta có thể làm gì?”, Huyền Nữ sắc mặt tái nhợt vội vàng hỏi.  

 

“Đến Đan Thành, điều quân cứu viện”.  

 

“Điều… Điều quân cứu viện?”, Huyền Nữ nhíu chặt mày: “Đến Đan Thành đi đi về về nhanh nhất cũng mất một canh giờ, huynh và các sư tôn còn không trụ nổi nửa canh giờ, không kịp đâu!”  

 

“Tin tưởng ta, ta có thể kéo dài được đến lúc đó”, Diệp Thành mau chóng truyền âm: “Điều cô cần làm là trở về càng sớm càng tốt, điều nhiều cao thủ tới đây, những người có tu vi dưới cảnh giới Không Minh thì không cần tới”.  

 

“Huynh cũng bị bắt rồi thì kéo dài kiểu gì?”  

 

“Ta tự có cách, tin tưởng ta”, Diệp Thành nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.  

 

Dù sắc trời tối đen nhưng ở khoảng cách rất xa, Huyền Nữ vẫn thấy nụ cười của Diệp Thành, lời nói đầy tự tin của hắn khiến cô ta tin tưởng vô điều kiện, bởi vì cô ta biết chàng thanh niên đã không chỉ một lần tạo nên kỳ tích ấy, lần này vẫn có thể tạo ra kỳ tích.  

 

“Chờ ta”, Huyền Nữ hít sâu một hơi, chậm rãi lùi về sau, sau đó đột nhiên xoay người, bay về phía Đan Thành với tốc độ nhanh nhất.  

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT