Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Hằng Nhạc Tông đón chào một ngày mới, các đệ tử ra khỏi động phủ từ sớm, bắt đầu một cuộc tu luyện mới. Ở trong rặng núi như cõi tiên giữa chốn trần gian này, mọi thứ đang diễn ra một cách có trật tự.  

 

Lúc này, mấy chục bóng người đã đứng trong đại điện của Hằng Nhạc Tông, họ là những người giữ chức vụ cao của Viêm Hoàng, Hằng Nhạc và các thế gia lớn, mà phía trước họ đang lơ lửng một tấm bản đồ cực lớn.  

 

“Ồ ạt tấn công là cách nhanh gọn nhất”, Tiêu Phong mặc áo giáp lên tiếng, liên tục chỉ vào chín vị trí trên bản đồ: “Chín phân điện lớn của Chính Dương Tông cửu cửu liên hoàn, lại nối liền với điện chính của Chính Dương Tông. Với thực lực của chúng ta, tấn công ồ ạt điện chính và chín phân điện lớn của họ cùng một lúc, bọn họ sẽ không thể hỗ trợ lẫn nhau”.  

 

“Ta đồng ý”, phía Dương Đỉnh Thiên đều gật đầu.  

 

“Chúng ta không giỏi bố trận, các ngươi bàn bạc với nhau là được, chúng ta phụ trách giết người”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân mỗi người ôm một bầu rượu, nhàn nhã nhâm nhi.  

 

“Vậy thì như thế nhé, chúng ta… Hế?”, Thiên Tông Lão Tổ còn chưa nói xong đã bất giác cau mày, vô thức nhìn ra bên ngoài điện, lập tức nhìn thẳng về phía Ngọc Nữ Phong.  

 

“Khí thế thật cường hãn”, phía Chung Giang cũng đồng thời quay đầu nhìn theo hướng đó.  

 

Không chỉ họ mà rất nhiều phong chủ của Hằng Nhạc Tông, dù là đệ tử hay trưởng lão đều đồng loạt nhìn về phía Ngọc Nữ Phong.  

 

Ầm!  

 

Dưới sự chú ý của mọi người, một đạo thần quang bay ra từ thạch thất động phủ của Ngọc Nữ Phong, phóng thẳng lên trời, xuyên qua thiên địa, thậm chí bầu trời cũng bị đâm vào làm thủng một lỗ lớn.  

 

Lập tức trên hư không trở nên hỗn loạn, che khuất bầu trời, đất trời tối sầm.  

 

Sau đó, trong hỗn độn có sấm chớp rền vang, từng tia sấm sét đánh xuống như những con du xà, một luồng khí huỷ diệt bao trùm cả đất trời, hỗn độn nứt ra, nhẹ thì bay lên trời, nặng thì rơi xuống đất.  

 

 

 

Hỗn độn sơ khai?  

 

Nhìn thấy cảnh này, dù là phía Thiên Tông Lão Tổ hay đệ tử và trưởng lão của Hằng Nhạc Tông đều sững sờ tại chỗ.  

 

Nhưng sau khi hỗn độn hoá thành thiên địa thì nó vẫn tiếp diễn, bầu trời sáng hơn, đảo lộn giữa ngày và đêm, mặt trời trên cao chiếu xuống ngàn tia sáng, mặt trăng lơ lửng trên trời chiếu ra ánh sáng bạc lấp lánh.  

 

Trong đó, từng ngọn núi lớn mọc lên từ mặt đất, cao lớn hùng vĩ, từng ngọn mọc lên liên tiếp, bao la rộng lớn, sông trải qua xuyên qua mặt đất, nuôi dưỡng sinh linh, sự sinh trưởng của vạn vật, tô điểm thế giới thiên địa sơ khai với màu sắc rực rỡ, sinh sôi nảy nở như một thế giới thực.  

 

“Đó...... Đó là cái gì?”, nhìn thế giới rộng lớn trên hư không, rất nhiều đệ tử và trưởng lão của Hằng Nhạc Tông đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, những đệ tử có tu vi yếu thì đã tái mặt, bởi vì tuy thế giới ấy rộng lớn đẹp đẽ nhưng uy áp của nó cũng vô cùng đáng gờm, rất nhiều người đã khuỵu gối, suýt thì quỳ xuống đất.  

 

“Ngoại đạo pháp tướng”, trước đại điện Hằng Nhạc, Thiên Tông Lão Tổ trầm ngâm suy tư.  

 

“Tiền bối, ngoại đạo pháp tướng là gì ạ?”, Đạo Huyền Chân Nhân khó hiểu hỏi Thiên Tông Lão Tổ.  

 

“Ngoại đạo pháp tướng là hình thái bên ngoài của đạo, mà mỗi đạo đều có ngoại đạo pháp tướng khác nhau”, Thiên Tông Lão Tổ gì cũng biết, nhưng trong đôi mắt già nua vẫn hiện lên vẻ kinh ngạc, cảm thán.  

 

“Thì… Thì ra là vậy”.  

 

“Đây là lần đầu tiên ta thấy ngoại đạo pháp tướng khổng lồ thế này đấy”, Chung Giang kinh ngạc cất lời.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT