Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Nhìn thấy chiếc giường sắt cỡ lớn, không chỉ Diệp Thành mà ngay cả phía Sở Linh cũng há miệng, nhất thời không nói được gì, không biết Tịch Nhan thật sự ngây thơ vô tội hay là cố ý gây chuyện.   

 

Ngay lập tức bầu không khí trở nên im lặng, vẻ mặt ai cũng đặc sắc.  

 

“Nhìn xem, ta nói rồi ngươi không tin, chắc chắn là có mỹ nữ tới. Ấy, ở đây hết này!”, khoảng năm giây sau, sự im lặng bị phá vỡ, mà âm thanh này phát ra từ lối vào, bốn tên khoác vai nhau chạy tới, không cần nói cũng biết là bốn tên phía Tạ Vân, Hùng Nhị, Hoắc Đằng và Tư Đồ Nam.  

 

“Woa! Chiếc giường lớn thế”, Hùng Nhị bước tới, bàn tay mũm mĩm vỗ lên chiếc giường sắt Tịch Nhan vừa lấy ra.  

 

“Cả mười người nằm cũng không thành vấn đề”, Tạ Vân nói một câu với ẩn ý sâu xa.  

 

“Quan trọng nhất là nó rất chắc chắn!”, Hoắc Đằng nói xong còn lấy chuỳ sắt của mình ra gõ vào chiếc giường.   

 

“Vô vị”, Tư Đồ Nam nhìn ba người họ với vẻ mặt chán ghét, sau đó nghiêm túc đi đến bên cạnh Diệp Thành. Đầu tiên hắn ta nhìn Lạc Hi vẫn đang trong vòng tay Diệp Thành, sau đó mới lấy một cái túi lớn từ trong tay áo ra nhét cho hắn, loáng thoáng có thể thấy được trên thứ đó có viết ba chữ lớn: Hợp Hoan Tán.  

 

“Đệ cứ dùng trước đi, không đủ thì vẫn còn”, Tư Đồ Nam vỗ vai Diệp Thành đầy ẩn ý.  

 

“Nào Lạc Hi, muội đứng sang bên này một lúc”, Diệp Thành đẩy Lạc Hi ra khỏi vòng tay của mình.  

 

Sau đó, giây trước Tư Đồ Nam còn đang đứng, giây sau đã nằm dưới đất, ngay cả phía Hùng Nhị đang đứng cách đó không xa cũng bị kéo tới rồi bị ấn xuống đất chịu đòn.  

 

Nói thật hắn đã muốn làm vậy từ lâu rồi, Tịch Nhan từ một cô bé đáng yêu ngoan ngoãn trở nên ranh ma xảo quyệt đều có liên quan đến bốn tên này, đồ đệ ngoan của hắn đã bị phía Hoắc Đằng dạy hư.  

 

A A A!  

 

Diệp Thành không hề nương tay, tiếng hét thảm thiết của bốn người vô cùng thê thảm, chói tai.  

 

Thú vị nhất không phải những điều này, sau khi đánh xong, Diệp Thành chia túi Hợp Hoan Tán thành bốn phần, nhét vào miệng bốn người họ.  

 

Cuối cùng, mọi người thấy bốn tên đó bay ra từ Ngọc Nữ Phong, tạo thành những vòng cung rất đẹp.  

 

 

 

Sau khi ném bốn tên kia đi, Diệp Thành phủi phủi tay.  

 

Nhưng bầu không khí nơi này vẫn gượng gạo như trước, chiếc giường sắt khổng lồ trước mặt họ rất chói mắt.  

 

“Chiếc giường này cũng được đấy chứ”, Lạc Hi lau nước mắt, nói xong còn vỗ lên chiếc giường sắt rồi nhìn Diệp Thành, hai mắt to cong cong như hình trăng lưỡi liềm: “Diệp Thành, tối nay muội ngủ với huynh có được không?”  

 

“Ta… Ta quen ngủ một mình rồi”, Diệp Thành ho khan.  

 

“Vậy không được, đông mới vui”, Lạc Hi chớp chớp đôi mắt to, cười hì hì bảo: “Còn có Huyền Nữ sư tỷ, Bích Du tỷ tỷ, Ngọc Nhi tỷ tỷ, Hàn Nguyệt tỷ tỷ nữa, chúng ta… ưm ưm…”  

 

Lạc Hi còn chưa nói hết đã bị Huyền Nữ đứng phía sau bịt miệng, cô nhóc này đúng là không nói khiến người khác hết hồn thì không thôi. Đừng nói là Huyền Nữ, mà Bích Du và Thượng Quan Hàn Nguyệt thậm chí là Thượng Quan Ngọc Nhi trước nay luôn tinh quái kỳ quặc cũng phải đỏ mặt, bao nhiêu người ngủ trên một giường như vậy, không đông vui mới lạ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT