Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lúc này, trong đại điện của Chính Dương Tông tràn ngập mây mù, hàng trăm người đứng nghiêm chỉnh, nhưng tất cả đều có vẻ mặt u ám.

 

Tin tức về trận chiến ở Thanh Vân Tông đã truyền tới, đại quân Chính Dương Tông thất bại thảm hại, chín điện chủ đều bị tiêu diệt, đại quân Âm Minh đã bị xoá sổ, điều khiến bọn họ phẫn nộ nhất là quân lực gần bốn điện của Chính Dương Tông đã bị thu nạp.

 

“Khốn kiếp! Khốn kiếp!”, Thành Côn ở trung tâm đại điện gầm thét như một con sư tử điên, tiếng gào thét như tiếng sấm, vẻ mặt gớm ghiếc tựa ác ma.

 

“Đúng là không ngờ tới”, Ân Trụ lạnh lùng lên tiếng: “Không ngờ Thanh Vân, Hằng Nhạc, nhà Thượng Quan, nhà Đông Phương, nhà Tư Đồ, nhà Bắc Thần, nhà Tây Môn lại liên minh với nhau mà chúng ta lại không biết”.

 

“Chỉ một năm ngắn ngủi mà đã liên minh được với nhiều thế lực như thế, Diệp Thành làm thế nào vậy?”, sắc mặt Chính Dương Lão Tổ khó coi đến đáng sợ: “Từ khi Chính Dương Tông thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên chịu thiệt nhiều thế này”.

 

“Còn Cơ Tuyết Băng nữa, không ngờ cũng gia nhập với bọn họ, đúng là đáng hận”, một vị Thái Thượng trưởng lão gầm lên giận dữ.

 

“Bây giờ xem ra đại quân hai điện của Chính Dương Tông biến mất không có lý do ở Đông Nhạc lúc trước cũng không tránh khỏi liên quan đến họ, quân lực khổng lồ như vậy đủ để tiêu diệt đại quân hai điện của chúng ta mà thần không biết quỷ không hay”.

 

“Chín phân điện lớn của Chính Dương Tông cũng đã bị đánh chiếm, bây giờ chúng ta đã hoàn toàn bị cô lập”.

 

“Sai lầm, tính toán sai lầm”.

 

“Ồn ào”, mọi người đang nói chuyện thì một giọng nói lạnh lùng uy nghiêm vang lên khắp đại điện, Pháp Luân Vương mặc áo bào màu tím vàng trông rất quỷ dị, thân hình chuyển từ ảo thành thật, tựa như hình chiếu.

 

“Pháp Lão”, thấy Pháp Luân Vương xuất hiện, người trong đại điện đều cung kính hành lễ.

 

“Một đám tạp nham thôi”, Pháp Luân Vương hừ lạnh, giọng nói lạnh lùng mang theo uy nghiêm không thể cãi lại: “Nếu đã liên minh thì ta cũng đỡ phải đi tìm từng nhà”.

 

Gần đến bình minh, đại quân tham chiến mới về đến Hằng Nhạc Tông.

 

Nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc.

 

Vừa về đến Hằng Nhạc Tông, đại quân Chính Dương Tông mới thu nạp đã bị đưa đến một nơi riêng, bầu không khí rất ngột ngạt, căng thẳng.

 

Sau đó Cơ Tuyết Băng tới, tiếp đó cũng có rất nhiều cao thủ của Chính Dương Tông bị đưa đi nữa.

 

“Tại sao lại bắt ta? Tại sao lại bắt ta?”, ngay sau đó có tiếng gào thét vang lên, trong tiếng gầm thét ấy còn mang theo sự phẫn nộ: “Diệp Thành, đây là lời hứa của ngươi với chúng ta à? Cơ Tuyết Băng, đây là lời đảm bảo của cô với chúng ta ư?”

 

Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng nhắm mắt làm ngơ trước những tiếng gào thét ấy.

 

Đối với điều này, những cao thủ của Chính Dương Tông không bị đưa đi đều biết rõ trong lòng.

 

Đại quân bốn điện là quân đội tu sĩ rất lớn, sao có thể không có người đục nước béo cò, nếu là họ chắc chắn cũng sẽ sàng lọc kỹ càng, loại bỏ những kẻ có tâm tư khó lường.

 

Vì số lượng quá đông, bắt đầu từ gần sáng tới khi màn đêm buông xuống của ngày hôm sau mới hoàn tất.

 

Cao thủ của Chính Dương Tông bị bắt đi đều không quay về nữa, tuy lòng Diệp Thành đã nguội lạnh nhưng hắn vẫn hơi thương hại, vì thế hắn không giết mà chỉ phế tu vi của chúng, bí mật đưa tới thế giới phàm trần để chúng tự sinh tự diệt.

 

“Khả năng tuỳ cơ ứng biến của ngươi thật sự khiến ta ngạc nhiên”, nhìn đại quân còn lại của Chính Dương Tông, Hồng Trần Tuyết nhìn Diệp Thành với ánh mắt chân thành.

 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT