Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Vậy thì trước khi đi cho ta xem thành quả tu luyện của hai người đi”, Diệp Thành mỉm cười nói.  

 

“Ngươi làm gì thế hả? Muốn loạn lên à?”, Sở Linh trừng mắt với Diệp Thành.  

 

“Va chạm tăng thêm nhuệ khí cũng không tồi mà”, Diệp Thành nhướng vai đáp lời.  

 

“Hổ Oa ca ca, vậy muội không nương tay đâu nhé”, nói rồi Tịch Nhan và Hổ Oa đã đứng cách xa nhau mười mấy trượng, một người tay cầm Ô Thiết Côn, một người tay cầm Lăng Sương Kiếm, người nào người nấy chiến ý cao ngút trời.   

 

Hạ hự!  

 

Sau tiếng hô của Hổ Oa, trận đại chiến mới bắt đầu.  

 

Không thể phủ nhận Tịch Nhan và Hổ Oa còn xuất sắc hơn trong tưởng tượng của Diệp Thành, một người thân mang huyết mạch Linh Tộc, một người mang huyết mạch Thánh Viên vả lại người nào cũng đều biết rõ tường tận nước đi cũng như cách đánh khi ra chiêu nên trận giao chiến hết sức thú vị, khiến người ta xem mà khó rời mắt.  

 

“Nhìn hai tiểu bối này khiến ta như nhớ lại hình ảnh của ngươi năm xưa”, nhìn Tịch Nhan và Hổ Oa đại chiến, Sở Linh chợt mỉm cười, “thời gian trôi qua thật nhanh, mới trong vòng một năm thôi nhưng lại như cả một đời, tiêu tu sĩ năm xưa hiện giờ đã là Thánh Chủ Thiên Đỉnh thống soái tám phương rồi”.  

 

“Chỉ một năm thôi, nhưng nàng đã vì tiên tiểu tu sĩ năm đó mà đeo lên trâm phượng ngọc châu rồi”, Diệp Thành cười ôn hoà, “có lúc ta nghĩ cái gì mà thiên hạ, gì mà thái bình, tất cả chẳng liên quan gì đến ta cả, thay vì tranh đấu lừa bịp nhau trong thế đạo thì chi bằng sống bình thản hơn, mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, chỉ cần nắm tay người trong lòng đi đến đầu bạc răng long”.  

 

“Diệp Thành, cho ta đi cùng ngươi tới Bắc Sở nhé?”, Sở Linh khẽ ngả đầu lên vai Diệp Thành.  

 

“Ở nhà đợi chúng ta quay về, ta sẽ tìm được sư phụ về”, Diệp Thành mỉm cười đáp lời.  

 

“Lại muốn bỏ rơi ta sao?”  

 

“Bắc Sở không giống với Nam Sở, thế lực đan xen hỗn loạn, đó không phải là địa bàn của chúng ta”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “có một số lời nàng không nói ra, ta không nói ra nhưng trong lòng chúng ta đều biết rõ, sư phụ đi lâu như vậy mà bặt vô âm tín, chúng ta lại tạo động tĩnh lớn như vậy ở Nam Sở mà người cũng không quay về thì đủ chứng minh một số vấn đề, chẳng qua chúng ta đều tự lừa dối nhau mà thôi”.  

 

“Ngươi sẽ đưa tỷ tỷ về, phải không?”, Sở Linh nắm chặt tay Diệp Thành, cô nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt đầy mong chờ.  

 

“Dù có đi khắp chân trời góc bể”.  

 

 

 

Đêm khuya, bên trong đại điện của Thiên Đình, Diệp Thành và Thái Hư Cổ Long bay ra khỏi Hằng Nhạc Tông.  

 

Hai người bay với tốc độ rất nhanh giống như thần hồng vẽ ra hai đường cung tuyệt đẹp trong đêm đen.  

 

Gừ! Gừ!  

 

Khi đang bay, trên người Thái Hư Cổ Long liên tục vang lên tiếng gầm gừ lúc có lúc không, không hề ổn định.  

 

“Long Hồn và cơ thể này không thể nào dung hợp sao?”, Diệp Thành bất giác quay sang nhìn Thái Hư Cổ Long.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT