Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Ta không có hứng thú với nhân duyên của bọn họ”, ở bên, Đông Hoàng Thái Tâm nhàn nhã lên tiếng, “cái mà ta cảm thấy hứng thú chính là mối quan hệ của Diệp Thành và Hồng Trần, mối quan hệ của đạo thân Tinh Thần với Thần Huyền Phong”.  

 

“Hay là người dùng Côn Luân Thần Nhãn kiểm tra xem”, Phục Nhai nhìn Đông Hoàng Thái Tâm hỏi thăm dò.  

 

“Côn Luân Thần Nhãn bị kiểm soát bởi Cực Đạo Đế Binh, vả lại Hồng Trần và Thần Huyền Phong đã siêu thoát khỏi lục đạo luân hồi của Đại Sở, cho dù có mở thần nhãn thì chưa chắc đã nhìn ra được lai lịch của bọn họ”, Đông Hoàng Thái Tâm hít vào một hơi thật sâu, “nhưng chắc chắn là bọn họ đều có liên quan tới Diệp Thành”.  

 

Khi hai người đang trò chuyện thì Diệp Thành đã đi vào trong cổ thành khổng lồ.  

 

Cổ thành này vô cùng phồn hoa, tu sĩ đi lại đông đúc nhộn nhịp, vả lại khi Diệp Thành vào đây, địa điểm các tu sĩ tụ họp lại cũng rất náo nhiệt, về cơ bản bọn họ đều đang nói về chuyện xảy ra hai ngày nay.  

 

Nghe vậy, Diệp Thành chọn cách ngó lơ, mục tiêu của hắn rõ ràng chính là một toà lầu các ở trung tâm cổ thành.   

 

Toà lầu các này chính là phân các của Thị Huyết Điện ở đây, còn đệ tử chân truyền thứ ba của Thị Huyết Điện là Tôn Hạo cũng ở đây.  

 

“Đạo hữu, hôm nay đóng cửa từ chối tiếp khách”, Diệp Thành vừa bước vào liền nghe thấy giọng nói già nua vang lên từ trong lầu các.  

 

“Người tới là khách, ở đâu ra đạo lí đuổi khách đi?”, Diệp Thành vẫn tỏ vẻ thản nhiên, hắn tìm cho mình một chỗ ngồi thoải mái ngồi xuống, đôi mắt sáng lên đảo quanh lầu các.  

 

Lầu các này có thể nói là một gian cửa tiệm, bên trong hình thành một thế giới biệt lập, những thứ đồ được bày bán ở đây đều là bảo bối khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt.  

 

“Đạo hữu, mời rời đi cho”, một người đàn ông trung tuổi mặc đồ tím liếc nhìn Diệp Thành.  

 

“Đi cả một đêm ta mệt rồi, ta nghỉ một lát”, Diệp Thành vẫn thản nhiên ôm vò rượu, hắn nhâm nhi thưởng thức.  

 

“Ta thấy ngươi đúng là rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt rồi đấy”, người đàn ông trung tuổi mặc đồ tím hắng giọng, cứ thế ra tay tung một chưởng tới.  

 

Rầm!  

 

Sau tiếng động này vang lên, người đàn ông trung tuổi kia bay ra khỏi lầu các khiến cho một tửu lâu ở phía đối diện hiện lên lổ hổng lớn.  

 

“Có… có chuyện gì vậy chứ?”, trên con đường huyên náo, từng tốp tu sĩ qua lại lần lượt đổ dồn ánh mắt về phía bên này.  

 

Lại nhìn sang Diệp Thành bên trong lầu các, hắn vẫn ngồi trên ghế ôm vò rượu nhâm nhi như không có chuyện gì xảy ra.  

 

 

 

“Đạo hữu, ngươi cũng thật ngông cuồng”, ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên, giọng nói còn chưa dứt thì một bóng người như ma quỷ xuất hiện cách Diệp Thành không xa, đây là một lão già mặc y phục màu xám, phía sau ông ta còn có mấy chục người mặc y phục đen khí tức mạnh mẽ.  

 

Diệp Thành không nói gì, hắn chỉ quay đầu lại, đôi mắt nhanh chóng đảo qua một lượt mấy chục người này.  

 

“Tôn Hạo đâu?”, không thấy mục tiêu của mình, ánh mắt Diệp Thành dừng lại ở lão già mặc y phục xám.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT