Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Hôm nay hắn đã đến hơn mười phân các của Thị Huyết Điện, lực lượng hắn kêu gọi cũng đã đủ mạnh, có bọn họ âm thầm đổ dầu vào lửa, chắc chắn sẽ khiến Thị Huyết Điện và các thế lực lớn ở Bắc Sở không rảnh để lo chuyện khác trong thời gian ngắn.  

 

Mặc dù hắn rất muốn đi dạo một vòng quanh các phân điện lớn và những phân các của Thị Huyết Điện ở những thành cổ khác, nhưng vì vấn đề an toàn, hắn vẫn quyết định đuổi theo Hạo Thiên thế gia trước, vì Thị Huyết Thần Ảnh có thể tìm ra tung tích của họ bất cứ lúc nào.  

 

“Chuyện ở đây giao cho các ngươi”, Diệp Thành hít sâu một hơi rồi xoay người biến mất.  

 

Lúc này, trên đỉnh một ngọn núi rộng lớn, Huyết Khung - điện chủ phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện xuất hiện.  

 

“Điện chủ”, thấy Huyết Khung trở về, mấy đại thống lĩnh vội vây quanh: “Thế nào rồi ạ?”  

 

“Còn có thể thế nào”, Huyết Khung xanh mặt, tức không có chỗ trút, kế hoạch vốn đang rất tốt, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ông ta có thể ngồi lên vị trí điện chủ Thị Huyết Điện, nhưng Thị Huyết Diêm La vẫn đang sống sờ sờ, lần này về chẳng những ước mơ không thành hiện thực mà còn bị mắng té tát.  

 

Huyết Khung buồn bực, kể từ khi nhận lệnh tiêu diệt Hạo Thiên thế gia, ông ta liên tiếp gặp chuyện xui xẻo, muốn ngăn cũng không ngăn nổi.  

 

Thấy vẻ mặt chán chường của Huyết Khung, các thống lĩnh rất ăn ý ngậm miệng, thầm nghĩ lần này điện chủ của bọn họ xui xẻo thật.  

 

“Thông báo tiếp tục tìm cho ta”, đến một lúc nào đó, Huyết Khung mới chợt quát lên.  

 

Bây giờ mọi ảo tưởng của ông ta đều đã tan vỡ, tất cả lại trở về điểm xuất phát, nếu ông ta không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ không chỉ đơn giản là mất chức điện chủ, chưa biết chừng còn mất luôn cả đầu.  

 

“Điện chủ, có lời này thuộc hạ không biết có nên nói không”, một thống lĩnh nhỏ giọng hỏi.  

 

“Đã lúc nào rồi mà còn ấp úng, nói!”, Huyết Khung quát.  

 

“Có phải chúng ta tìm sai hướng rồi không?”, thống lĩnh đó cắn răng nói ra.  

 

“Ý ngươi là gì?”  

 

“Thuộc hạ đoán có lẽ họ đã đi vòng qua thế giới phàm trần”.  

 

“Não ngươi úng nước hay não Hạo Thiên thế gia úng nước hả?”, Huyết Khung chửi to: “Thế giới phàm trần không có truyền tống trận, nếu đi đường vòng tới đó biết bao giờ họ mới về được Nam Sở? Ăn no rửng mỡ à?”  

 

“Điện chủ, tam thống lĩnh nói cũng không phải không có lý”, một thống lĩnh khác vội trải tấm bản đồ cực lớn ra, liên tiếp chỉ vào một vài nơi bên trên: “Thị Huyết Thần Ảnh canh giữ ở truyền tống trận thông đến các thành cổ lớn ở Nam Sở nhưng không thấy tung tích của Hạo Thiên thế gia, bao nhiêu người như vậy mà lại như bỗng dưng biến mất, điện chủ không thấy kỳ lạ sao?”  

 

“Nói trọng điểm”, Huyết Khung hít một hơi thật sâu.  

 

“Trọng điểm là bọn họ cố ý đi vòng để tránh những nơi tập trung tu sĩ, cũng tức là những thành cổ có truyền tống trận”, thống lĩnh đó nói ngay: “Hạo Thiên thế gia có bao nhiêu người, truyền tống trận của thành cổ thông thường không thể dịch chuyển, đương nhiên họ cũng hiểu đạo lý này, lại thêm mục tiêu quá lớn, họ có đủ lý do để tránh những thành cổ tập trung tu sĩ”.  

 

Nghe xong, Huyết Khung không khỏi nheo mắt, ông ta nóng giận mất khôn, bây giờ nghĩ lại chính vì không bình thường nên mới càng có khả năng này.  

 

“Họ không dám công khai nên nhất định sẽ chọn nơi ít người để đi”, khi Huyết Khung đang trầm ngâm thì một thống lĩnh khác lại nói: “Tính thời gian thì chắc lúc này họ vẫn đang ở thế giới tu sĩ, hơn nữa đã rất gần với thế giới phàm trần rồi”.  

 

“Có lẽ mục đích của họ không phải đi vòng qua thế giới phàm trần mà là trốn nhờ ở thế giới đó”, một thống lĩnh suy tính: “Chờ sóng gió qua đi rồi lại lén trở về thế giới tu sĩ, sau đó mượn truyền tống trận để về Nam Sở theo từng đợt, dù thế nào mục tiêu của họ khả năng cao là thế giới phàm trần”.  

 

Lần này, mắt Huyết Khung càng nheo lại nhiều hơn, trong mắt còn loé lên tia sáng lạnh lùng sắc bén: “Hạo Thiên Huyền Chấn, ta thật sự đã coi thường ông, không ngờ ông lại chơi chiêu này với ta”.  

 

“Biên giới của thế giới phàm trần gần Bắc Chấn Thương Nguyên nhất là ở đâu?”, Huyết Khung lập tức hỏi.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT