Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Tiếp sau đó liên tiếp có người đi lên tế đàn.  

 

Phía này, Diệp Thành liếc nhìn Long Hồn Bi rồi lại nhìn sang Dương Đỉnh Thiên: “Sư bá, Long Hồn Bi không dựa vào thực lực và thu vi để phán đoán sao ạ?”  

 

“Tu vi và thực lực không quan trọng”, Dương Đỉnh Thiên khẽ vuốt râu, giải thích: “Linh hồn của Thái Hư Cổ Long hết sức dị thường, muốn đạt được độ hoà hợp cao với nó thì cũng phải xem nhiều nhân tố khác nữa. Tu vi chỉ là một phần trong số đó”.  

 

“Sao con lại cảm thấy linh hồn của Thái Hư Cổ Long đang trêu đùa chúng ta nhỉ?”, Diệp Thành xoa cằm.  

 

“Đều do con người thôi”.  

 

“Ha Hự”, khi hai người đang nói chuyện thì một tiếng hô vang lên từ trên tế đàn và nếu quan sát thì đó chính là Hùng Nhị.  

 

Tên này hiên ngang đi lên tế đàn nhưng khi chuẩn bị đặt tay lên thì hắn chợt hô hào khiến mấy người phía Dương Đỉnh Thiên không khỏi giật mình.  

 

“Nhất định phải hiện mười phần hoà hợp cho ta, nếu không ta đập chết mày”, Hùng Nhị không hề để ý tới khuôn mặt của những người khác đang tối sầm cả lại, hắn cũng chẳng hề xấu hổ, chỉ vào Long Hồn Bi mà gào lên.  

 

Sau một hồi gào thét, tên này mới giơ bàn tay béo múp đặt lên Long Hồn Bi.  

 

Diệp Thành và mấy người phía Liễu Dật lần lượt đưa mắt qua nhìn, xem xem tên này có thể đạt được mấy phần.  

 

Có điều, Hùng Nhị vừa đặt tay lên Long Hồn Bi thì Long Hồn Bi căn bản không hề phản ứng, vẫn đứng im tại chỗ như thể không có người nào chạm vào mình vậy.  

 

“Lần này không tính”, Hùng Nhị ho hắng, lại lần nữa hô hào đặt bàn tay béo múp lên Long Hồn Bi.  

 

Có điều, một giây, hai giây rồi ba giây, thậm chí tới mười mấy giây trôi qua, Long Hồn Bi vẫn không hề có phản ứng nào.  

 

“Đúng là gặp ma rồi, sao không nể mặt ta chút nào chứ?”, Hùng Nhị mắng chửi, còn đình thử thêm lần nữa.  

 

“Tên hài hước kia, ngươi có thể xuống được rồi đấy”, phía dưới vang lên giọng nói của Tư Đồ Nam.  

 

“Cút cho ta”.  

 

“Xuống đi thôi”, thấy Hùng Nhị vẫn còn chần chừ, Dương Đỉnh Thiên trầm giọng lên tiếng, ông ta không có thời gian xem tên béo này lãng phí thời giờ của mình.  

 

“Cũng không thể trách con mà”, chưởng giáo đã có lời, Hùng Nhị đương nhiên không dám làm trái, hắn nhảy xuống khỏi tế đàn. Đến một phần hoà hợp cũng không hiện lên, đúng là bẽ mặt không biết chui vào đâu.  

 

Đợi tới khi đứng vào đội hình, Tư Đồ Nam, Tạ Vân và Hoắc Đằng mới thở dài nhìn Hùng Nhị: “Tên mập kia, ngươi ra vẻ cũng được đấy, cho ngươi mười điểm”.  

 

“Cút…”  

 

“Độ hoà hợp là một, người tiếp theo”, khi cả ba đang trò chuyện thì Dương Đỉnh Thiên đã tuyên bố tiếp, và sắc mặt không mấy dễ nhìn.  

 

Cũng chẳng thể trách ông ta như vậy vì cả trăm người lên tế đàn mà vẫn chưa ai qua nổi hai phần hoà hợp, điều này có nghĩa rằng nếu thử tới cuối cùng mà độ hoà hợp cao nhất chỉ là hai phần thì người đó chính là kí chủ.  

 

Nếu độ hoà hợp chỉ là hai phần thì đệ tử đó chỉ có thể làm kí chủ hai trăm năm, và tuổi thọ cũng chỉ có hai trăm tuổi.  

 

Cho nên sau hai trăm năm, kí chủ sẽ bị phản phệ mà chết, điều này đối với một tông môn mà nói là tổn hại vô cùng lớn. Nên biết rằng sau khi kí chủ qua đời, Hằng Nhạc Tông lại phải lựa chọn kí chủ mới.  

 

Ở một nơi khác, Liễu Dật đã lên tế đàn nhưng cũng chỉ đạt được hai phần hoà hợp.  

 

Tiếp theo là hàng trăm đệ tử lên tế đàn, chỉ có Tề Dương là độ hoà hợp bằng hai, Khổng Tào, Giang Dương, Tả Khâu Minh, Tử Sam và Giang Hạo căn bản đều đạt một phần hoà hợp.  

 

Lúc này, sắc mặt của Diệp Thành trông hết sức khó coi, bao nhiêu người lên như vậy mà cao nhất chỉ có hai phần, đây quả là một thử thách lớn.  

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT