Bái Nguyệt Thánh Vương từ tinh không đi tới, lông mày hơi nhăn lại, ông ta nhìn thấy rõ ràng Diệp Thành chẳng những không bị chưởng của ông ta nghiền nát mà còn biến mất trước khi chưởng ấn đáp xuống.
“Trên đời còn có thần thông thế này sao?”, đôi mắt già nua của Bái Nguyệt Thánh Vương loé lên tia sáng mờ ảo không rõ, với nhãn giới của Thánh Vương mà ông ta cũng không nhìn thấy Diệp Thành biến mất trong nháy mắt như thế nào.
“Lão tổ”, bốn phương đã có từng đoàn người đi đến, hoặc là cưỡi mây đạp gió, hoặc là cưỡi linh thú, ai cũng mặc đạo bào có hình mặt trăng, số lượng đông đảo như đại dương, cả đại quân tu sĩ khổng lồ đứng chật kín tinh không bốn hướng.
“Bao vây nhà Ngự Linh”, khuôn mặt già của Bái Nguyệt Thánh Vương xanh mét, tiếng khịt mũi lạnh lùng vang vọng khắp tinh không bốn hướng.
“Rõ”, cao thủ của Bái Nguyệt Thần Giáo hợp lại với nhau, hừng hực khí thế đi thẳng đến Ngự Linh Tinh.
Đúng như Diệp Thành đoán, bọn chúng định tấn công Ngự Linh Tinh, nhưng không biết vì sao đi được nửa đường Bái Nguyệt Thánh Vương lại đột nhiên ra tay, phá vỡ một thông đạo không gian khiến cho thời gian bị trì hoãn.
Tinh không rung chuyển, vì đội hình của Bái Nguyệt Thần Giáo quá lớn mạnh, đếm kỹ thì thấy có gần ba triệu tu sĩ, tựa như thuỷ triều quét qua tinh không, các môn phái ở tứ phương nhìn thấy đều biến sắc.
Một Thánh Vương, bốn Chuẩn Thánh Vương, chín Thánh Nhân, ba triệu tu sĩ!
Bái Nguyệt Thần Giáo muốn phát động chiến tranh à?
Tứ phương đều vang lên tiếng hô kinh hãi, người của thế lực nhỏ còn không dám ló đầu, co rúm trong cổ tinh nhà mình.
Không lâu sau mọi người nghe thấy âm thanh ầm ầm truyền đến từ phía Ngự Linh Tinh.
Nhìn từ xa, đó là một bức tranh hào hùng, đại quân Bái Nguyệt Thần Giáo bao vây Ngự Linh Tinh chật kín không một khe hở, hàng chục nghìn công kích pháp trận đang điên cuồng bắn phá kết giới hộ thiên của Ngự Linh Tinh.
Nhưng điều khiến mọi người bị sốc là đội hình này của Bái Nguyệt Thần Giáo không hề lay chuyển được kết giới của nhà Ngự Linh dù chỉ một chút, dường như luôn có một sức mạnh cường đại mà bí ẩn đang bảo vệ kết giới.
Bái Nguyệt Thánh Vương vẻ mặt dữ tợn, liên tục ra lệnh bắn phá, dáng vẻ không diệt được Ngự Linh thề sẽ không về.
“Đánh, đánh mạnh vào!”
Trong nhà Ngự Linh, lúc này ai nấy đều rất bình tĩnh, người uống trà, người tán gái, vừa mới khắc xong trận đồ của mạch Thái Hư Cổ Long thì Bái Nguyệt Thần Giáo tới.
Sự thật chứng minh, trận pháp đồ của mạch Thái Hư Cổ Long rất mạnh, bảo vệ Ngự Linh Tinh kiên cố vững như thành đồng, mặc cho Bái Nguyệt Thần Giáo có bắn phá thế nào cũng không lay chuyển.
Cuộc chiến ở đây diễn ra sôi nổi, động tĩnh trong hố đen không gian cũng không nhỏ.
Diệp Thành và Tiểu Linh Oa một trái một phải, tên nào cũng hét vang dội, tên nào cũng chạy rất nhanh, tư thế bỏ chạy của tên nào cũng rất bá đạo.