Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Đứng cho vững”, Diệp Thành rít lên, khí huyết sục sôi, sắc mặt điên cuồng, hắn thiêu đốt hàng triệu nguyên thạch, cố gắng di chuyển thuyền chiến, tốc độ chiến đấu tăng vọt, rẽ ra từng lượt sóng vạn trượng, con thuyền di chuyển như thần quang, cứ thế tiến về phía đông nam và mở ra một lối đi.  

 

“Cứ đi qua như thế, tên này điên rồi sao?”, tu sĩ tứ phương tim đập 

 

Thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh với tốc độ còn vượt qua cả thuyền chiến Chuẩn Thánh Binh, khoang cách thuyền chiến của hai bên nhanh chóng được kéo xa.  

 

Thế rồi, chiến sự lại quay về ban đầu, phía Diệp Thành có thể đánh trúng được đối phương còn thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo vì bị bắn trúng nên hoả diệm ngút trời.  

 

“Lướt, lướt tiếp”, Tiểu Linh Oa hô hào, ngự động pháo đài trận pháp ngắm chuẩn mục tiêu.  

 

“Lướt cái đầu ngươi”, Diệp Thành không nghe theo hắn, hắn lái tuyền lao vút đi, trước đó vì liên tiếp bị bắn trúng, lại thêm cả loạt sóng đánh tới khiến thuyền chiến của bọn họ gần như phế đến nơi, không thể nào tiến lên được nữa, nếu như có sự cố ngoài ý muốn thì bọn họ chắc chắn sẽ mất mạng ở Huyền Hoang Tinh Hải này.  

 

“Chậm một chút, đánh đang đã mà”, thấy tốc độ thuyền chiến tăng nhanh và vượt ra khỏi hành trình bắn của pháo đào, Tiểu Linh Oa bất giác mắng chửi.  

 

“Ngươi, cút xuống đây, sửa lại thuyền chiến”, Diệp Thành vừa điều khiển thuyền vừa mắng lại.  

 

“Không rảnh”, Tiểu Linh Oa hằn học, cuối cùng, sau khi bỏ lại một câu như vậy thì cũng nhảy xuống khỏi trận đại.  

 

“Còn nói năng linh tinh nữa ta đạp chết ngươi”, Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn phất tay thu lại nguyên thạch phía pháo đài, dùng để chống đỡ cho thuyền chiến bay đi và duy trì kết giới bảo vệ cho thuyền.  

 

Vì bọn họ không thích chiến nên tốc độ của thuyền chiến nhanh như chớp, khoảng cách của hai bên lại được kéo xa thêm.  

 

Bái Nguyệt Thánh Chủ phun ra máu, mắt đỏ ngầu, không biết vì bị thương hay do quá phẫn nộ.  

 

Nhục nhã, nỗi nhục nhã ê chề, lão gia đã bị bắt rồi, bảo bối cũng bị cướp sạch, lão tổ bị đánh tới mức không biết thế nào, hơn sáu trắm thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo truy sát cũng đã bao vây được đối phương nhưng lại để chúng chạy thoát, từ khi Bái Nguyệt Thần Giáo lập phái tới nay chưa từng mất mặt đến vậy.  

 

Đuổi, đuổi theo cho ta!  

 

Càng nghĩ càng tức, Bái Nguyệt Thánh Chủ đứng trên mũi thuyền rít lên như con chó điên.  

 

Lúc này Diệp Thành vẫn điều khiển thuyền chiến lao vút đi khiến thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo bị bỏ lại phía xa.  

Nhưng hắn cũng đã đánh giá thấp nghị lực của Bái Nguyệt Thần Giáo, cho dù tộc độ không bằng cấp bậc Thánh Binh nhưng vẫn đuổi theo tốc lực, có vẻ như bọn họ không thể khiến phía Diệp Thành mất mạng thì sẽ không nghỉ.  

 

Được lắm!  

 

Nhìn phía Diệp Thành rời đi, tu sĩ tứ phương tặc lưỡi, trận đại chiến hôm nay thực sự quá hay, phía Diệp Thành thật sự khiến người ta được mở mang tầm mắt và hiểu ra thế nào là cái thế.  

 

Nhìn mãi, nhìn mãi, không ít người bắt đầu điều khiển thuyền rời đi, cũng không ai đuổi theo xem nữa, đến cả thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo còn không đuổi kịp hai tên súc sinh đó thì con thuyền nhỏ của bọn họ đâu thể làm nên trò trống gì.  

Danh sách truyện HOT