Khốn kiếp!
Ân Trọng gằn giọng phẫn nộ, ông ta lập tức cầm kiếm chỉ về phía sau: “Đánh cho lão phu”.
Thế rồi thuyền chiến đuổi theo Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân lập tức dừng lại sau mệnh lệnh của Ân Trọng, tất cả điều chỉnh hướng pháo đài ngắm chuẩn phía thuyền chiến của Diệp Thành và Tiểu Linh Oa.
Thế nhưng thuyền của bọn họ ở cấp bậc Chuẩn Thánh, hành trình bắn có hạn, không thể bắn được tới thuyền của phía Diệp Thành.
Còn Diệp Thành lại điều khiển thuyền tiến vào phía hành trình bắn của bọn họ như con chuột len lỏi, có bắn thế nào cũng không bị hạ gục, cho dù có một hai lần bị bắn trúng thì đối với một thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh mà nói cũng chẳng hề hấn gì.
Tinh hải sục sôi, động tĩnh không hề nhỏ, đối phương đang giao đấu, tiếng nổ ầm vang vang dội khắp tinh hải.
Phía trước, phía Cổ Tam Thông đang bỏ chạy cũng dừng lại, bọn họ vô thức quay đầu nhìn về bên này, sau đó lại nhìn từng ngọn lửa ngút trời với vẻ mặt ngỡ ngàng: “Chuyện gì vậy chứ, vì sao bọn họ lại chiến rồi?”
“Lão phu tính thì chủ nhân của con thuyền Thánh Binh kia cũng là kẻ thù của Thái Thanh Cung”, Cổ Tam Thông thở dài, “vô tình gặp nhau nên mới chiến đấu như vậy”.
“Thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh quả nhiên bất phàm”, Vô Nhai Đạo Nhân xuýt xoa, ba mươi thuyền chiến của Thái Thanh Cung mà lại bị một con thuyền bắn phá tới mức không kịp trở tay.
“Tám phần là hải tặc”.
“Hay là chúng ta cùng giúp sức?”, một lão già mặt mày giảo hoạt hỏi thăm dò.
“Giúp cái con khỉ, đi thôi”, Cổ Tam Thông là người đầu tiên từ bỏ.
“Đáng tin đấy”, Vô Nhai Đạo Nhân cũng lái thuyền đi, “nói không chừng hai tên đó đánh với Thái Thanh Cung xong thì lại sát phạt lại xử lý chúng ta, chúng ta không đụng được đến thuyền chiến Thánh Binh đâu, chạy là thượng sách”.
Thấy phía Cổ Tam Thông rời đi, Diệp Thành còn đang giao đấu với Thái Thanh Cung tức tối, chúng ta giúp các người mà các người lại bỏ chạy, đúng là mặt dày.
Thế rồi Diệp Thành cũng lái thuyền, hắn không dễ gì mới tìm được người chuyển kiếp, sao có thể để bọn họ trốn đi, Huyền Hoang Tinh Hải rộng lớn thế này, một khi để mất tích thì có trời mới biết bao giờ mới tìm lại được.
Có điều, Diệp Thành muốn đi nhưng Thái Thanh Cung lại không cho hắn cơ hội, bọn họ cho rằng hắn muốn bỏ trốn nên cứ thế tập trung toàn bộ thuyền xông lên như ong vỡ tổ, thuyền nào cũng hung hãn.
Hừ!
Diệp Thành và Tiểu Linh Oa tức tối quay đầu mắng chửi: “Vốn định tha cho các ngươi mà các ngươi lại không biết điều, thế thì hôm nay khỏi cần phải về nữa”.