“Điều ta hiếu kì đó là Thái Cực Chân Thể kia rốt cục có phải là Liễu Dật chuyển kiếp không”, Man Sơn gãi đầu, “nếu không phải thì cả hai bọn họ mà cứ đánh tiếp như vậy há chẳng phải là hao tổn huyết thể sao?”
“Hay là cứ quan sát trước đã”.
“Vậy thì cứ quan sát xem thế nào”.
“Hôm nay ta nhất định phải trảm ngươi” khi hai người nói chuyện, tiếng gằn giọng vang vọng từ cách đó không xa, Thần Tử Thái Thanh bay lên cửu tiêu vung ra nhát kiếm từ trên trời xuống, trảm ra một đạo kiếm mang khiến thiên địa nứt lìa.
Thái Cực Chân Thể không nói gì, tiên kiếm vang lên vút vút, đó chính là nhát kiếm tuyệt thế, âm dương cùng dung hoà, càn khôn xoay chuyển, đây chính là bí thuật thông thiên, dung hợp với đạo của hắn và thần thông thái cực, uy lực bá đạo.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, hai bí thuật tuyệt thế va vào nhau, tại điểm hai nhát kiếm va chạm, một luồng ánh sáng hữu hình lan ra vô tận, nơi nào nó lan tới thì không gian nứt lìa từng tấc một, tiên kiếm của Thái Cực Chân Thể và thần kiếm của Thần Tử Thái Thanh cùng lúc bị chấn động bay ra ngoài.
Giết!
Thần Tử Thái Thanh tay bấm đại ấn, mặt mày hung tợn, một người đã thnafh Chuẩn Thánh cả trăm năm như hán mà đấu năm trăm chiêu chưa thể hạ được Thái Cực Chân Thể, hắn sao có thể không phẫn nộ cho đuọc.
Thái Cực Chân Thể tung hoành cửu tiêu, vài lần suýt chút nữa định rút lui nhưng đều bị Thần Tử Thái Thanh kia bám riết lấy.
Trận đại chiến lại nổ ra, tiếng nổ rầm trời vang vọng, tiên huyết như mưa tuôn trào, trận tranh đấu có thể coi là vô cùng thảm khốc.
Người xem từng bước lùi về sau, chỉ sợ gặp nạn, bọn họ tặc lưỡi, Thái Cực Chân Thể kinh ngạc không thôi, khôgn ngờ đánh với với một Chuẩn Thánh thành danh đã lâu lại lâu như vậy.
Không biết tới bao nhiêu hiệp, chiến cục ngang sức ngang tài kia mới thiên về một bên.
Thần Tử Thái Thanh yếu thế, bị Thái Cực Chân Thể trấn áp, dù dựa vào thần thông bí thuật của hắn thì cũng khó có thể xoay chuyển được thế trận thất bại, hắn bị một chưởng của Thái Cực Chân Thể trấn áp giữa cửu tiêu, khiến một ngọn núi sụp đổ.
Ta không tin!
Thần Tử Thái Thanh gằn lên phẫn nộ, đôi mắt đỏ ngầu, không cam tâm thất bại, cũng không thể chấp nhận nổi sự thật này, hắn ta xông lên từ hư vô, đầu tóc rối xù, mặt mày tôi độc giống như ác ma.
Thái Cực Chân Thể giơ tay lên, lòng bàn tay có thái cực diễn hoá và rất nhiều bí thuật hợp lại thành một, một chưởng nặng tựa núi non, Thần Tử Thái Thanh vừa xông lên thiên tiêu đã bị trấn áp ngã ra khỏi hư thiên lần thứ hai.
Trấn áp được Thần Tử Thái Thanh, Thái Cực Chân Thể lập tức quay người bước ra khỏi hư thiên đó, với hình thế hiện tại, hắn đã nhìn thấu mọi sự, càng kéo dài lâu thì càng bất lợi với hắn.