Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cũng vì tuân theo tôn chỉ này mà chưa tới nửa canh giờ, số tiền mười nghìn linh thạch của Diệp Thành đã tăng lên mấy chục lần, hắn kiếm về hơn hai triệu linh thạch.

 

Tiếp tục!

 

Diệp Thành lại tiếp tục cầm túi đựng đồ chạy tới một bàn cược khác.

 

Lúc này, phía trước lan can lầu hai có một thanh niên mặc y phục trắng tay cầm hồ lô rượu đang nhìn chằm chằm vào Diệp Thành.

 

“Thiếu chủ, chính là tên tiểu tử đó, chưa tới nửa canh giờ hắn đã thắng hơn hai triệu linh thạch, chưa hề thua một lần nào”, một lão già tóc đen ở bên cạnh tên thanh niên mặc đồ xanh lên tiếng: “Có phải hắn giở trò gì không?”

 

“Giở trò hay không thì ta không biết nhưng người này không hề đơn giản”, tên thanh niên kia nhếch miệng cười.

 

“Không thể để hắn thắng liên tiếp như vậy được, nếu không thì không tới ba canh giờ chúng ta sẽ sập tiệm mất”.

 

“Đương nhiên không thể rồi”, tên thanh niên kia vươn vai khẽ xua tay: “Đi, mời hắn tới phòng Thiên Tự Hiệu, ta ở đó đợi hắn, nhớ kỹ, thái độ phải tốt một chút”.

 

“Vâng”, lão già tóc đen vội xuống lầu.

 

“Một trăm nghìn, đại”, phía này, Diệp Thành đã ném ra một cái túi đựng đồ.

 

“Mở”, sau tiếng của nhà cái, cái bát đang xoay ngừng lại: “Năm, sáu, sáu, mười bảy điểm, đại”.

 

“Đúng là kỳ lạ”, lại nhìn khuôn mặt tên nhà cái kia, trông còn khó coi hơn là khóc, số tiền hắn thắng được cũng không đủ bù vào chỗ một trăm nghìn của Diệp Thành.

 

“Tiểu hữu cũng được đấy nhỉ? Liên tiếp thắng hai lần”, cả đám người xung quanh Diệp Thành lần lượt nhìn hắn: “Ngươi nói xem tiếp theo là đại hay tiểu?”

 

“Nhất định là….”

 

“Vị tiểu hữu này, thiếu chủ nhà ta có lời mời”, Diệp Thành còn chưa nói xong thì đã bị một lão già tóc đen ở phía sau vỗ vai ngắt lời.“Thiếu chủ nhà ông?”, Diệp Thành sững người, hắn bất giác đảo mắt nhìn và hiểu ra có chuyện gì đang xảy ra, chẳng phải vì hắn thắng quá nhiều sao? Đến cả sản nghiệp lớn như vậy mà cứ để một kẻ như hắn thắng liên tiếp, không đóng cửa mới lạ.

 

“Tiểu hữu, xin mời”, lão già tóc đen cố gắng nở nụ cười.

 

“Ta còn có việc, ta đi…”

 

“Đi đâu?”, Diệp Thành định chuồn đi thì bị lão già tóc đen kéo lại, cứ thế lôi lên lầu ba, tới phòng Thiên Tự Hiệu.

 

Diệp Thành cứ thế bị ném vào trong, đứng còn không vững và ngã nhoài ra đất.

 

Đợi tới khi bò dậy hắn mới nhìn ra được căn phòng này được bày trí tinh tế thế nào, trong bầu không khí còn phảng phất mùi linh thảo, chỉ cần ngửi thôi cũng khiến người ta khoan khoái rồi.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT