Lọc Truyện

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Hoá ra là vậy”, Tử Yên và Thanh Vân hiểu mơ hồ, nhưng khi biết cấp bậc linh hồn của Diệp Thành ở cấp địa thì bọn họ cảm thấy bất ngờ.  

 

“Nhất Phi Xung Thiên”, ở phía xa, vang lên tiếng hô của Diệp Thành, tên này di chuyển như đạo thần quang bay vào đám mây, không đợi mọi người ngẩng đầu lên nhìn hắn lại lao từ trên mây xuống, và không cho người khác có thời gian phản ứng lại thì hắn đã lại chuồn vào một nơi khác.  

 

Mặc dù Diệp Thành có hàng trăm cách chiến đấu để chiến thắng dễ dàng nhưng hắn vẫn cố gắng che giấu thực lực, dù sao thì đây cũng là địa bàn của Thiên Tông thế gia, nếu thể hiện quá đà sẽ không có lợi cho bản thân.  

 

Còn hồn lìa khỏi xác, cách nói này hắn cũng đã từng đọc qua trong một bộ bí điển, hôm nay hắn mới thử lần đầu.  

 

Rõ ràng, hiệu quả không tồi.  

 

Nhìn về phía Lăng Hạo, lúc này hết sức thảm hại, hắn bị Diệp Thành túm lôi, quăng từ trái sang phải, từ đông sang tây, từ nam đến bắc, đừng nói là ngưng tụ linh lực, đến thở thôi cũng khó, đầu hắn lúc này là mớ hỗn độn, phần bụng sục sôi, hắn có cảm giác muốn nôn ói.  

 

Ôi trời ơi!  


Bên dưới, các đệ tử của Thiên Tông thế gia phần lớn đều day trán hoa mắt chóng mặt.

 Dừng!  

 

Không biết từ bao giờ, Diệp Thành từ không trung đáp xuống và dừng lại.  

 

Có thể thấy khoảng không gian mà hai người bọn họ đứng đều méo xệch cả đi, còn mấy người phía Thiên Tông Lão Tổ nhìn thấy rõ linh hồn của Lăng Hạo đã lìa khỏi xác.  

 

Cuối cùng, Diệp Thành cũng thả Lăng Hạo ra, lúc này, Lăng Hạo đang trong tình trạng hôn mê, bay từ trong không trung xuống.  

 

Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn lảo đảo giữa hư không. Mặc dù hắn không bị hồn lìa khỏi xác nhưng cũng hoa mắt chóng mặt, chỉ cảm thấy chân mềm nhũn giống như dẫm phải cây bông vải.  

 

Thắng rồi?  

 

Tên này thắng rồi, hắn dựa vào cách quái dị mà chiến thắng nên không làm mất mặt Thiên Tông thế gia.  

 

Bên dưới, các đệ tử của Thiên Tông thế gia đỡ lấy Lăng Hạo, ngay sau đó, Lăng Hạo chợt tỉnh lại, hắn thở dốc liên tục.  

 

“Xếp thứ năm mươi trên bảng xếp hạng Phong Vân quả nhiên danh bất hư truyền”, sau hồi yên tĩnh, Thiên Tông Lão Tổ mới mỉm cười ôn hoà.  

 

“May mắn, may mắn thôi ạ”, Diệp Thành gãi đầu, hắn lảo đảo bước đến.  

 

“Tiểu hữu, có thể tới rừng trúc của ta một lát không?”, Thiên Tông Lão Tổ mặt mày ôn hoà nhìn Diệp Thành. Một người có thân phận như ông ta mà lại mời một tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư thật khiến cho mấy người phía Sở Thiên Chấn phải bất ngờ.  

 

Mặc dù rất muốn tận dụng Truyền Tống Trận để rời đi luôn nhưng Diệp Thành vẫn gật đầu đồng ý, đó là tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, đường đường là lão tổ của Thiên Tông thế gia, sao hắn không nể mặt cho được chứ?  

 

Cả hai người một người đi trước một người đi sau, cứ thế đi hướng về phía khu rừng trúc nhỏ của Thiên Tông Lão Tổ.  

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT