Xong xuôi, Viên Dạ Trì cùng Tú Ảnh đi đến Xuân Hồng Mộng, nơi này luôn luôn nhộn nhịp tấp nập, một chốn ăn chơi chuyên của tầng lớp cao trong xã hội. Dĩ nhiên có cả những hình thức trá hình nhưng được bao bọc kĩ càng, có chỗ dựa vững trãi. Dạ Trì ôm eo Tú Ảnh cùng đi vào sâu bên trong, để đi qua bao phòng riêng thì có lối đi qua phòng uống rượu chung, nghe nhạc, xem kỹ nữ nhảy trên sàn. Tú Ảnh nhìn mấy cô gái mặc trên mình những món đồ hở bạo thoải mái phô diễn bản thân, nền nhạc sôi động, ánh đèn nhấp nháy chói mắt và đám đàn ông ngồi bên dưới đang thoả con mắt. Ở đây những kĩ nữ này không lo về việc bản thân sẽ bị quấy rối hay chịu những hành động lỗ mãng nào của đám đàn ông vì bọn họ đều được quán bảo kê. Nếu muốn có giao dịch nào ở đây đều phải đợi khi kết thúc phần nhảy và thông qua chị Liên Thy.
Tú Ảnh đứng ngây ra nhìn đám kĩ nữ, những tờ tiền được đám đàn ông ném tứ tung lên sàn nhảy, cô khẽ thở dài. Viên Dạ Trì thấy cô ngừng lại xem thì cũng đứng lại cùng, hỏi:
- Có chuyện gì à? Sao em chú ý tới họ thế?
Tú Ảnh trầm ngâm:
- Trước có lần anh bảo em phải ngoan, nghe lời anh một chút... Nếu không anh sẽ biến em thành những cô gái kia, phải phô thân ra phục vụ ánh mắt thèm thuồng của đám đàn ông đó. Anh nhớ không?
Viên Dạ Trì hơi bất ngờ, hồi đó cũng đã lâu, khi Dạ Trì còn chưa có cảm xúc nhiều với Tú Ảnh như bây giờ, lúc đó chỉ cần hành hạ cô, thấy dáng vẻ miễn cưỡng chấp thuận hay khuôn mặt e sợ lại khiến hắn thích thú vô cùng. Còn bây giờ thì khác, hắn không muốn Tú Ảnh phải có những biểu cảm đó.
Dạ Trì khoác tay lên vai cô, nhởn nhơ đáp:
- Nhớ chứ... Bây giờ tôi vẫn giữ ý định đó, để em mặc mấy bộ đồ hở bạo kia, phô diễn được tất thảy sự ngọt ngào trên cơ thể em.
Câu trả lời này khiến Tú Ảnh mấy phần thoảng thốt, toan định nói gì thì liền bị Dạ Trì ngắt lời:
- Nhưng không phải để em thoả mãn cho ánh mắt của đám đực rựa kia mà thỏa mãn tôi. Khi nào về nhà em học vài điệu nhảy rồi biểu diễn cho tôi đi Ảnh Ảnh..
Khuôn mặt Tú Ảnh ban đầu đỏ bừng giờ đen kịt lại, đá mạnh vào bên chân Dạ Trì, gằn:
- Anh...anh lúc nào cũng biến thái thế à?
Cú đá mạnh bất ngờ khiến Dạ Trì cũng có đau, hắn khom người cúi xuống xoa xoa chỗ chân, giọng ủy mị:
- Ảnh Ảnh, đau đó
Hai người mau chóng rời khỏi đó, đi trên hành lang rồi tới căn phòng bao phía cuối. Bên trong có khoảng 2-3 vị khách nam, mỗi người đều dẫn theo bạn gái hoặc vợ thì phải, có vẻ là bạn làm ăn lâu năm nên khá thân thiết. Tú Ảnh ngồi cạnh hai cô gái, chào hỏi một hồi rồi cô gái đầu tiên bắt chuyện:
- Trước đây anh Viên và chúng tôi hay gặp nhau lắm, chỉ lạ là mấy lần trước chưa thấy anh ấy dẫn theo cô. Cô là bạn gái của anh ấy sao?
Tú Ảnh ậm ừ một hồi:
- À ừ...cũng coi là vậy đi
Cô gái thứ hai quay sang hồ hởi:
- Chắc cô đặc biệt lắm đó, trước đây anh Viên cũng có mấy bóng hồng nhưng hình như chỉ một thời gian, anh ấy chưa dẫn người phụ nữ nào đi cùng hay công khai cô gái nào với mọi người cả
Tú Ảnh trả lời lấy lệ:
- Thật sao? Vậy lạ thật đấy, giờ tôi cũng mới biết...
Bọn họ hào hứng kể ra nhiều chuyện rồi hỏi han:
- Tú Ảnh..cô làm nghề gì? Chắc phải là tiểu thư của vị nào rồi nhỉ haha..
Tú Ảnh cười nhẹ, đáp:
- Không, tôi là giảng viên đại học, gia cảnh bình thường thôi
Nghe Tú Ảnh trả lời bỗng cả hai bất ngờ, họ nhìn nhau rồi quay sang nói tiếp:
- Tú Ảnh chắc là người đặc biệt nhất trong số chúng tôi rồi. Thông thường hội bạn quanh anh Viên và bạn người yêu tôi sẽ có mấy cô bạn gái là thiên kim tiểu thư hay 1 ngôi sao người mẫu hạng A nào đó
- Đúng đúng, nhưng họ thường sẽ khá chảnh và có cách nói chuyện hơi dửng dưng vì dựa thế bạn trai hoặc gia đình
- Riêng cô tôi lại thấy dễ gần hơn nhiều ấy, anh Viên tìm đúng người rồi
Cả ba người nói chuyện khá hài hoà, thỉnh thoảng Viên Dạ Trì lại quay ra hỏi han Tú Ảnh, lúc bàn chuyện với bạn hắn cũng liếc mắt qua nhìn cô một lúc rồi mới tập trung lại. Hai cô gái kia nhìn theo rồi tấm tắc:
- Tú Ảnh, hai người lộ liễu quá đấy nhé
Đằng Phong- một người bạn của Viên Dạ Trì bỗng rút một điếu thuốc ra hút, Tú Ảnh không ngửi được mùi thuốc lá, khuôn mặt hơi phờ phạc. Cúc Giai quay ra nhìn bạn trai mình rồi nói nhỏ:
- Tú Ảnh, Tịnh Nhiên...ra ngoài đi dạo chút không?
Tú Ảnh gật gù nhưng cũng quay ra hỏi nhỏ Viên Dạ Trì:
- Em ra ngoài với Cúc Giai và Tịnh Nhiên nhé... trong này có mùi thuốc, em không chịu được
Dạ Trì dặn dò gì đó rồi cũng gật đầu. Cả ba đi dạo ngoài hành lang, hàn huyên nhiều thứ, cả hai hỏi Tú Ảnh rất nhiều chuyện, ba cô gái đi trên hành lang không mặc lên mình những bộ đồ hở bạo mà vẫn tỏa ra một thứ năng lượng tươi mới và thu hút mọi người xung quanh vô cùng
Đang cười đùa bỗng Tú Ảnh liếc sang trái, bắt gặp lấy lão Phú