Kiều Uyển Vũ dạo này buồn chán nên thường xuyên ngồi thiết kế trang phục ai ngờ lại làm thành cả một bộ sưu tập cho mẹ và bé rất là xinh xắn, vì vậy cô muốn tổ chức một show diễn thời trang với danh nghĩa của RS ngay tại Vịnh Xuyên luôn nên bàn bạc với Tề Lăng Hạo một chút.
“Anh à, em vừa mới thiết kế xong một bộ sưu tập mới nên muốn tổ chức một show diễn anh thấy thế nào hả?”.
Tề Lăng Hạo nghe thấy như vậy liền cau mày lên tiếng phản đối: “Không được dạo này em đang mang thai sức khỏe lại yếu ớt anh không thể để em hao tâm tốn sức vào công việc được đâu, em phải dành thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn mới phải”.
Kiều Uyển Vũ liền lên tiếng nói với Tề Lăng Hạo: “Đâu phải là một mình em làm đâu mà anh phải sợ chứ, em còn cả đội ngũ nhân viên tâm huyết với nghề mà…thiết kế em đã vẽ xong hết rồi giờ chỉ nhờ nhân viên của em phụ một tay thôi”.
“Anh nói không được là không được mà”.
Kiều Uyển Vũ nắm lấy cánh tay của Tề Lăng Hạo làm nũng: “Chồng à, từ lúc mang thai em cảm nhận rất sâu sắc về thiên chức làm mẹ, em muốn dành riêng những thiết kế lần này cho những người làm mẹ và cả em bé nữa…anh cho phép em làm công việc mà mình yêu thích đi được không hả? Ở nhà chỉ có ăn và ngủ em sắp chán chết rồi đó”.
Nói tới nói lui một hồi Tề Lăng Hạo cũng đành phải chịu thua Kiều Uyển Vũ nên đưa tay xoa huyệt thái dương rồi gật đầu: “Được rồi anh đồng ý cho em tổ chức show nhưng mà phải hứa với anh không được làm việc quá sức đâu đó”.
“Dạ em hứa sẽ ngoan mà”.
Sáng hôm sau, Kiều Uyển Vũ gọi Hàn Côn Nhị đến Hoàng Kim Uyển Cảnh để nhờ anh một số việc.
Hàn Côn Nhị lại cau có: “Bà cô của tôi ơi, chồng cô hành tôi còn chưa đủ hay gì mà giờ đến cô vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ liền xua tay: “Tôi làm gì có hành hạ anh đâu, lần này gọi anh đến là muốn thưởng cho anh một chuyến du lịch nghĩ dưỡng bên Pháp vài ngày thôi”.
Mắt của Hàn Côn Nhị liền sáng rực lên: “Thật sao? Cô thật sự cho tôi đi du lịch nghĩ dưỡng hả?”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu: “Đương nhiên rồi, chỉ là lúc về thì anh giúp tôi một việc được không hả?”.
Hàn Côn Nhị dẩu môi: “Biết ngay chẳng có gì tốt đẹp hết mà”.
“Chỉ là tiện đường thôi mà, anh đi cùng Alice Ly trở về sẵn tiện bảo vệ an toàn cho cô ấy vài ngày được không?”.
Hàn Côn Nhị cau mày: “Mắc mớ gì phải bảo vệ cho cô ta, chẳng phải cô ta có vệ sĩ thân cận hoàn hảo hay sao?”.
Kiều Uyển Vũ rủ mắt: “Nói ra thì dài dòng, tóm lại Alice và anh chàng vệ sĩ đó từ quan hệ công việc dẫn đến tình yêu sau đó thì chia tay nên giờ cô ấy khá suy sụp, lần này nhờ anh đến Pháp đón cô ấy về Vịnh Xuyên một thời gian cũng là vì muốn cô ấy sẽ quên đi mấy chuyện không vui kia”.
Hàn Côn Nhị gật gật đầu: “Để tôi suy nghĩ đã”.
Giọng của Tề Lăng Hạo vang lên: “Nếu cậu đã không muốn đi thì thôi bọn tôi không ép để tôi nhờ người khác cũng được, còn dự án khu đô thị phía Nam thì…”.
Hàn Côn Nhị không để cho Tề Lăng Hạo nói tiếp mà liền chen ngang: “Được rồi tôi đi…tôi đi mà…làm ơn đừng có giao công việc nữa tôi sắp điên lên mất rồi”.
Từ lúc Kiều Uyển Vũ mang thai thì Tề Lăng Hạo dành phần lớn thời gian để ở nhà chăm sóc cho cô nên gánh nặng công việc đều dồn lên vai của Tề Kỳ Nam và Hàn Côn Nhị, do đó có cơ hội được ra nước ngoài anh cảm thấy rất là thích nên liền đồng ý với Kiều Uyển Vũ ngay.
Kiều Uyển Vũ nghe thấy Hàn Côn Nhị đồng ý liền phì cười: “Ngay từ đầu anh đồng ý sớm có phải tốt hơn không đỡ mất công Lăng Hạo nhà tôi phải làm người xấu rồi”.
Hàn Côn Nhị ai oán lên tiếng: “Thôi đi ông đây không có thích ăn cơm chó đừng có bán nữa, không vui đâu nha”.
Tề Lăng Hạo liền vỗ vai Hàn Côn Nhị một cái: “Này người anh em tôi cũng vì nghĩ cho cậu nên mới đồng ý cho cậu sang nước ngoài nghĩ dưỡng vài ngày đó thôi, cậu không nhìn thấy Kỳ Nam sao nó kết hôn rồi vẫn phải đi làm đó thôi chứ có được nghỉ đâu”.
“Hừ…làm gì có chứ cậu không cho Kỳ Nam nghỉ thì cậu ta vẫn tự động nghỉ để đi hưởng tuần trăng mật với Triệu Tích còn gì, bỏ một mình ông đây gánh hết công việc trong hai tuần đúng là mất hết nhân tính mà”.
Kiều Uyển Vũ nghĩ nghĩ rồi lên tiếng: “Vầy đi để đền đáp lại những tháng ngày Hàn đại ca làm việc chăm chỉ chờ lúc anh kết hôn tôi sẽ đại thọ toàn bộ tiền hôn lễ cho anh chẳng những vậy còn cho thêm một kỳ nghỉ một tháng, anh cảm thấy thế nào hả?”.
Hàn Côn Nhị liền mỉm cười: “Cô đúng là có lòng tốt cơ mà tôi không có ý định yêu đương rồi kết hôn gì hết”.
Tề Lăng Hạo nhíu mày hỏi: “Lần trước cậu còn nói muốn kết hôn mà”.
“Tôi suy nghĩ lại rồi yêu đương phiền phức chết đi được tôi không kết hôn nữa…mà thôi bỏ qua chuyện này đi tôi về chuẩn bị để sang kinh đô ánh sáng chơi đây”.