Lọc Truyện

Tình yêu bí mật

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 8: Hương vị nam tính

/// đây///  Tối qua, Kha Uyển ngủ không ngon, cho nên sáng sớm cô không có tinh thần gì cả. Tiểu Tư bưng một chén cháo vào, cô uống một chút, trong miệng không có hương vị gì cả. Cô lại ăn một ít bánh ngọt, sau đó cô mới bước xuống giường rửa mặt.

“Chị Uyển, bà ba dặn em nói với chị là tối nay hẹn chị đi xem kịch.” Tiểu Tư bóp vai cho Kha Uyển nói.

“Xem kịch sao? Chuyện ở cữ của chị còn chưa xong thì làm sao mà đi được?” Kha Uyển nhớ tới quy định của gia tộc cho nên cô lập tức tức giận ngay.

“Vậy lát nữa em sẽ đi từ chối.” Tiểu Tư bóp vai mạnh hơn.

“Lúc trời sập tối, chị sẽ trực tiếp đi qua đó. Chúng ta cũng không thể để người ta mời mà ngay cả bản mặt cũng không lộ diện.” Kha Uyển thở dài, đưa chiếc lược cho Tiểu Tư.

Tiểu Tư đón nhận chiếc lược, rồi nghiêm túc chải tóc cho Kha Uyển.

Lúc sập tối, Kha Uyển hơi ăn diện một chút, cô thay một bộ sườn xám màu trắng sáng.

Khi cô đến phòng của dì ba, dường như người đã đi xem kịch rồi, chỉ để lại một vài người làm ở lại trong phòng. Cô muốn xác nhận một chút cho nên tiến vào phòng quan sát, đúng là người đã đi rồi. Kha Uyển cũng không đợi tiếp nữa, cô chuẩn bị rời đi, nhưng còn chưa kịp đi thì ngoài cửa đã vang lên giọng nói của người đàn ông.

Cô vô thức trốn sau tấm bình phong.

Lưu Sùng Sơn đẩy cửa ra, nha hoàn khúm núm đi theo ở phía sau.

“Bà ba của các người đâu?” Lưu Sùng Sơn hỏi.

“Bà ba đến rạp hát rồi.”

“Đi xem kịch sao? Muộn như vậy rồi mà còn đi xem kịch gì chứ?” Lưu Sùng Sơn đến đây đơn giản là vì chuyện kia, nhưng nhìn tình huống bây giờ thì lần này không làm được rồi.

“Để con đi gọi bà ba trở về.”

“Không cần đi gọi, cô đi lấy cho tôi một chậu nước.” Lưu Sùng Sơn dự định bây giờ sẽ nghỉ ngơi ở đây. Ông ngửi thấy mùi mồ hôi trên người khiến ông nghĩ đến vết thương ở vùng bụng, thậm chí ông cũng chưa tắm rửa.

Người làm lui ra ngoài, đi lấy một chậu nước nóng mang tới.

“Đại soái còn điều gì dặn dò sao?”

“Không, ra ngoài đi.” Lưu Sùng Sơn xua tay.

Sau tấm bình phong, Kha Uyển không dám thở mạnh. Sau khi nghe được tiếng đóng cửa, cô thầm nghĩ xong rồi, lần này mình không thể ra ngoài được rồi.

Lưu Sùng Sơn cởi quần áo trên người, cẩn thận tránh đụng trúng vết thương.

/// đây///  Ông cởi bộ quân phục ra, vùng tam giác ngược màu ngăm đen ở nửa người trên lộ ra, với bả vai dày nặng cùng cơ ngực cường tráng rắn chắc và đầu nhũ màu tím đen. Lông đen xoăn tít ở bụng trải dài một mạch đến phần hông, mà bên dưới phần hông càng lúc càng nhiều. Nhân ngư tuyến ở hai bên mạn sườn dữ tợn lõm kéo xuống phía dưới, cơ sườn cân xứng bày ra đặc trưng của người đàn ông, mang hương vị đầy nam tính.

Kha Uyển nghe thấy tiếng động cởi thắt lưng của người đàn ông, cô ngồi xổm trên mặt đất không dám nhúc nhích bởi vì cô sợ phát ra tiếng động. Mồ hôi nhễ nhại trên trán và thấm ướt tóc ở hai bên má của cô.

Lưu Sùng Sơn cẩn thận từng li từng tí gỡ miếng băng gạc xuống, vết thương đã đóng vảy, chắc chỉ qua vài ngày nữa thì vết thương sẽ lành hẳn.

Vết thương của ông không nặng, chủ yếu là do lực sát thương của những binh lính non nớt đó quá yếu.

Lưu Sùng Sơn cởi chiếc quần quân phục ra, chiếc quần lót cũng cởi ra nốt. Toàn thân trần trụi của ông đang đứng thẳng, không biết phải mất bao lâu thì ông mới có thể rèn luyện để đạt được cơ thể dũng mãnh này.

Lấy khăn mặt từ trong chậu rửa ra, ông vắt khô rồi lau nhẹ vùng bụng.

Trong lòng Kha Uyển run sợ, hai chân run rẩy dữ dội, trong đầu mờ mịt. Cô muốn đứng dậy nhưng lại ngã ngồi “bụp” một cái trên mặt đất. /// đây///

“Ai đó? Mau đi ra.” Lưu Sùng Sơn cảnh giác nhìn về phía tấm bình phong.

Kha Uyển chết lặng, cô ngã quỵ trên mặt đất mà không đứng dậy nổi.

Lưu Sùng Sơn rút súng ra, đá văng tấm bình phong chỉ bằng một cú đá. Ông cứ tưởng rằng đây là đặc vụ, nhưng lại là một cô gái trẻ đang hoảng sợ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT