Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nghe Tô Vân Thiên nói, khóe miệng Tô Bắc nhếch lên nụ cười trào phúng.

Cô không có lương tâm ư? Người ba của cô thật biết nói chuyện đó.

Dựa vào việc nhà họ Tô đối xử như vậy với cô, mà bây giờ bọn họ vẫn có thể bình yên vô sự như vậy, là do cô rất tử tế rồi!

"Nếu ông gọi điện thoại đến để mắng tôi, thì xin thứ lỗi tôi không có thời gian nói chuyện với ông, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi tắt máy đây!" Tô Bắc nói.

Tô Vân Thiên vội vã lên tiếng.

"Tô Bắc, con dám! Trong mắt con còn có người ba này không, tốt xấu gì ba cũng là ba con, trước khi con làm chuyện gì thì cũng phải suy nghĩ cho kỹ!"

"Rốt cuộc ông có chuyện gì, không nói tôi tắt máy đây!" Tô Bắc không vui nói, giọng điệu có chút không kiên nhẫn.

Nếu như ông ta thật sự cảm thấy ông ta là ba của cô, nhiều năm qua cô cũng không phải chịu nhiều khổ cực như vậy.

Khuôn mặt già nua của Tô Vân Thiên cứng đờ, Tô Bắc lại dám nói với ông ta như vậy.

Khi nãy Tô Noãn khóc nói với ông ta, Tô Bắc vậy mà bảo Lộ Nam ra tay chèn ép nó.

Lộ Nam trực tiếp mua kịch bản mà con bé đang quay, hơn nữa còn gây áp lực cho nhà đầu tư, nếu không thay nữ chính và nữ phụ thì không thể tiếp tục quay phim.

Địa vị của Lộ Nam ở thành phố Nam Hy không ai là không biết. Bây giờ chỉ trong một buổi chiều, tất cả các đối tác đã ký hợp đồng với con bé đều hủy hợp đồng, sự nổi tiếng của nó cũng theo đó lụi tàn ảm đạm.

Tô Noãn khóc lóc nói với ông ta, bảo ông ta đi tìm Tô Bắc giải quyết.

Con bé nói, tất cả chuyện này đều là do Tô Bắc xúi giục Lộ Nam.

Tô Vân Thiên quá chiều chuộng con gái nhỏ nên cô ta vừa mở miệng, ông ta đã lập tức đau lòng không thôi.

Ông ta gần như lập tức gọi điện cho Tô Bắc.

“Tô Bắc, cầu xin con đó, coi như năm đó là ba sai, thế nhưng con cũng không thể đối xử với Tiểu Noãn như vậy, nó vô tội mà!” Tô Vân Thiên nghe thấy Tô Bắc không khách khí nên giọng điệu chỉ có thể mềm mỏng hơn.

Ông ta mong Tô Bắc sẽ vì tình thân mà bảo Lộ Nam bỏ qua cho Tô Noãn.

Chỉ có điều, sau khi ông ta nói xong, Tô Bắc bỗng cười lạnh một tiếng.

Tô Bắc nhìn phạm vi xung quanh căn hộ, cảm thấy vô cùng buồn cười.

Lúc trước tất cả đều nhìn cô không vừa mắt, thậm chí cả ông ta cũng từng ra tay hãm hại cô, vậy mà giờ lại mở lời xin lỗi.

Chỉ có điều, Tô Noãn vô tội ư, thật là buồn cười quá đi mất!

Tô Vân Thiên rốt cuộc có biết Tô Noãn đã làm ra những chuyện tốt gì hay không!

Ông ta bảo vệ Tô Noãn đến vậy, không sợ cô càng chèn ép Tô Noãn hơn sao!

Từ nhỏ đến lớn, Tô Vân Thiên vẫn luôn như vậy, thậm chí còn không cho cô một lời giải thích nào hợp lý.

Mắt Tô Bắc chớp chớp.

“Bây giờ tôi không muốn nghe ông nói những chuyện này. Chuyện Tô Noãn làm đã vượt quá giới hạn chịu đựng của tôi rồi, nếu ông muốn cầu xin thay cô ta thì hãy đến quán cà phê Vị Ương ở trung tâm thành phố, tôi đợi ông ở đó!” Tô Bắc nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.

Tô Noãn, lần này cô quyết không bỏ qua đâu.

Nhưng cô lại muốn nhân cơ hội này để làm rõ chuyện năm đó, rốt cuộc là vì lý do gì.

Tô Bắc đến quán cà phê Vị Ương, cô đợi một lúc lâu mới thấy Tô Vân Thiên vội vàng đi tới.

Tô Bắc nhìn vẻ mặt gấp gáp của ông ta, trên mặt lướt qua một chút trào phúng.

Có lẽ, chỉ đối với chuyện của Tô Noãn ông ta mới để ý đến vậy!

Tô Vân Thiên đến, vừa ngồi xuống liền nói thẳng.

“Bắc Bắc, con bỏ qua cho Tiểu Noãn đi được không, nói gì đi nữa chúng ta cũng là người một nhà mà!” Tô Vân Thiên nói.

Tô Bắc nhíu mày, người một nhà? Sao cô lại không thấy như vậy!

“Chuyện của Tô Noãn, tôi không cần vội nói với ông. Ba, ngược lại tôi rất muốn biết tại sao những năm qua ông lại đối xử với tôi như vậy? Tôi từng hỏi ông rất nhiều lần, nhưng ông trước giờ chưa từng trả lời rõ ràng. Hôm nay, nếu tôi không biết được đầu đuôi mọi chuyện, sống chết của Tô Noãn tôi sẽ không quan tâm!” Tô Bắc không ngần ngại nói.

Tô Vân Thiên sững sờ, trên mặt thoáng hiện lên một tia hối hận.

“Bắc Bắc à, chuyện này, là sai lầm của ba khi còn trẻ, con đừng hỏi được không?” Tô Vân Thiên nói.

“Không! Nếu hôm nay ông không nói, tôi sẽ không cho ông một lời hứa nào về chuyện của Tô Noãn, mời ông tìm người khác cho!” Tô Bắc kiên quyết nói, dường như không có chỗ để thương lượng.

Tô Vân Thiên cau mày thật chặt.

“Được rồi, nếu con nhất định muốn biết thì ba sẽ nói cho con. Năm đó khi con và Tiểu Noãn vừa chào đời, có một đạo sĩ đến nhà chúng ta và nói con là đứa trẻ đã bị nguyền rủa, rất xui xẻo. Lúc đầu ba cũng không tin, dù gì bây giờ cũng là xã hội hiện đại rồi, ai còn tin những thứ phong kiến mê tín đó nữa!” Tô Vân Thiên nói sự thật.

Chỉ có điều, sau đó sắc mặt Tô Vân Thiên có chút chột dạ.

Ông ta cúi đầu, ngừng một lát rồi tiếp tục nói: “Nhưng trùng hợp là thời gian đó, việc kinh doanh của ba liên tục thất bại, mẹ con liền tin lời của đạo sĩ đó. Bà ấy nói, con chính là sao chổi của cả nhà, đổ hết mọi tội lỗi lên người con, chúng ta bất đắc dĩ đành phải vứt bỏ con.”

Tô Vân Thiên ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt Tô Bắc khó coi đến dọa người.

Ông ta vội vã giải thích: “Bắc Bắc, con nghe ba nói hết đã, không phải như vậy đâu, lúc đó không phải ba thật sự muốn bỏ rơi con. Ba suy nghĩ mãi, cuối cùng để cô nuôi con, vì trong lòng ba vẫn còn có con mà! Bắc Bắc, con đừng vì chuyện này mà giận lây Tiểu Noãn!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT