Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Vân Thiên nhìn Tô Hàn và Tô Lẫm.

“Bắc Bắc à, hai đứa trẻ này sao lại có chút giống con vậy?” Tô Vân Thiên đột nhiên ngập ngừng hỏi.

Ánh mắt của ông ta nhìn thẳng vào Tô Bắc, sợ sẽ bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào trên mặt cô.

Tô Bắc rõ ràng là hoảng loạn.

Cô nhìn Tô Vân Thiên, khó chịu mở miệng.

“Ba à, rốt cuộc ông đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu!” Tô Bắc kiên quyết nói.

Tô Vân Thiên cười nhạt.

“Thật sao? Con nghe không hiểu? Vậy được, bây giờ ba sẽ đưa ảnh hai đứa trẻ này gửi qua cho Lộ Nam, hỏi cậu ta xem, rốt cuộc là có chuyện gì. Xem có phải rằng cậu ta cũng quen ba mẹ hai đứa trẻ này hay không!” Tô Vân Thiên nói, rút điện thoại ra muốn gửi thứ gì đó.

Tô Bắc đột nhiên hoảng sợ.

“Không được!” Cô lo lắng nói.

Tô Vân Thiên híp mắt nhìn Tô Bắc.

“Không gửi cũng được nhưng con nói cho ba biết, hai đứa trẻ này rốt cuộc từ đâu tới, có phải là của con cùng với người đàn ông trăng hoa nào khác không!” Tô Vân Thiên nghiêm nghị nói.

Sắc mặt Tô Bắc ngay lập tức khó coi, cô đưa tay ra, kéo hai đứa trẻ vào lòng, bịt tai chúng lại.

“Ba, ông đang nói gì vậy, cái gì gọi là do tôi cùng người đàn ông trăng hoa khác sinh ra chứ. Chúng chỉ là trẻ con thôi, chúng còn nhỏ như vậy, sao ông có thể nói những lời như vậy trước mặt chúng!” Tô Bắc tức giận nhìn Tô Vân Thiên.

Tô Vân Thiên trầm ngâm nhìn Tô Bắc, trong nét mặt xen lẫn chút kinh ngạc.

“Nói như vậy, hai đứa trẻ này chính là con của con cùng người khác? Vậy mà từ đầu con còn không nói sự thật. Con bây giờ đã gả cho Lộ Nam rồi, con cảm thấy nếu như để cậu ta biết chuyện này, cậu ta sẽ như thế nào?” Tô Vân Thiên hỏi.

Tô Bắc chỉ cần nghĩ đến chuyện Lộ Nam biết điều này, trái tim cô liền thắt lại.

Tính chiếm hữu của Lộ Nam đối với cô rất mạnh.

Nếu như anh biết được cô đã sớm có con với người khác, sợ rằng anh sẽ phát điên mất.

Nhưng mà cô có thể giải thích, lúc đó cô chỉ là bị người khác hãm hại.

Nhưng mà, trẻ con là vô tội!

Tô Bắc nhìn chằm chằm Tô Vân Thiên.

“Rốt cuộc ông muốn làm gì?” Tô Bắc tức giận hỏi.

Tô Vân Thiên lắc lắc đầu.

“Bây giờ không phải là ba muốn làm gì mà là con muốn làm gì. Con bảo Lộ Nam ra tay chèn ép Tiểu Noãn, Tiểu Noãn bây giờ đến một con đường sống cũng không có, con nói ba muốn làm gì? Bắc Bắc à, nếu con đã không để Tiểu Noãn sống, vậy con đừng trách tại sao ba vô tình. Bây giờ ba sẽ đi nói với Lộ Nam chuyện mà con đã làm!” Tô Vân Thiên vừa nói vừa nhìn sâu vào Tô Hàn và Tô Lẫm.

Tô Bắc thấy ông ta muốn khởi động xe liền vô cùng lo lắng.

“Ba à, ba dừng lại, ba nghe con nói đã!” Tô Bắc lo lắng nói.

Nghe tiếng Tô Bắc, Tô Vân Thiên dừng xe lại.

“Được rồi, con nói đi, ba đang nghe đây!” Tô Vân Thiên bình thản ngồi trong xe đợi Tô Bắc trình bày.

Tô Bắc nghiến răng.

“Ba à, bây giờ ba đi tìm Lộ Nam, lẽ nào ba nắm chắc phần thắng sao. Con nói với ba, nếu như ba nói với Lộ Nam về sự tồn tại của hai đứa trẻ này, con cũng có cách để thuyết phục Lộ Nam tin con. Ba nghĩ rằng anh ấy sẽ tin ba hay là tin con? Đến lúc đó, nếu như ba đã chọn mất cả chì lẫn chài, vậy con cũng sẽ không khách sáo với Tô Noãn, ba suy nghĩ kĩ đi, rốt cuộc nên làm như thế nào!” Tô Bắc bình tĩnh nói.

Tô Vân Thiên suy nghĩ một hồi.

“Được rồi! Ba đồng ý với con, không nói cho Lộ Nam về sự tồn tại của hai đứa trẻ này. Nhưng mà con cũng phải ngay lập tức nói với Lộ Nam, bảo cậu ta không chèn ép Tiểu Noãn nữa. Nếu không ba thà mất cả chì lẫn chài, cũng không đồng ý để Tiểu Noãn chịu tội như vậy. Ba như vậy cũng coi như trả thù cho con bé rồi!” Tô Vân Thiên thâm trầm nói.

Tô Bắc đột nhiên cảm thấy vô cùng nực cười.

Ba của cô cảm thấy rằng tổn thương cô chính là báo thù cho một cô con gái khác. Điều này thực sự vô cùng nực cười.

Nhưng mà, dù thế nào cũng không thể để ông ta nói cho Lộ Nam về sự tồn tại của tụi nhỏ.

Chuyện này chỉ có thể được nói ra từ miệng cô. Nếu không, Lộ Nam mà nghe được những lời thêm mắm dặm muối của người khác, nhất định sẽ vô cùng tức giận.

Tô Bắc nhìn Tô Vân Thiên bằng một ánh nhìn sâu thẳm.

“Được thôi, ba của con, chúng ta bây giờ đã đạt được thỏa thuận. Ba coi như không biết về sự tồn tại của tụi nhỏ, còn về phía Lộ Nam, con sẽ bảo anh ấy bỏ qua cho Tô Noãn!” Tô Bắc nói xong liền trực tiếp đem hai đứa trẻ rời đi.

Cô bước được vài bước liền nghe thấy Tô Vân Thiên giơ tay, thò đầu ra khỏi cửa sổ xe.

“Tô Bắc, con mau bảo Lộ Nam giúp đỡ. Nếu không, có một số lời ba không chắc là sẽ không lỡ miệng nói ra đâu!” Tô Vân Thiên hét lớn.

Trên khuôn mặt của Tô Bắc hiện lên sự mỉa mai, cô không quay đầu, kéo hai đứa trẻ đi về hướng ngược lại.

Tô Hàn lo lắng nhìn Tô Bắc.

“Mami, có phải là con và Tô Lẫm gây rắc rối không?” Tô Hàn tự trách mình.

Tô Bắc đột nhiên thấy đau lòng, đều là lỗi của chính cô, không ngờ lại khiến con trai cảm thấy là lỗi của chúng.

Cô chậm rãi lắc đầu.

“Các bé cưng à, các con đừng nghĩ ngợi lung tung, chỉ là có những người thích chuyện bé xé ra to thôi. Những chuyện này mami đều có thể giải quyết được, các con cứ yên tâm đi chơi cùng mami nhé!” Tô Bắc nói.

Tô Bắc mặc dù bình tĩnh nói với tụi nhỏ như vậy nhưng cô càng cố gắng trấn an bản thân, thì trong lòng lại càng lo lắng.

Tô Lẫm giơ tay nắm lấy tay Tô Bắc.

“Mami, nếu như mẹ không vui thì hãy nói với con và anh. Chúng con đã lớn rồi, có thể giúp mẹ chia sẻ những lo lắng!” Tô Lẫm lanh lợi nói.

Trái tim Tô Bắc ngay lập tức tan chảy.

Người lớn như cô đâu cần sự giúp đỡ của những đứa trẻ.

Chỉ có điều, hai đứa nhỏ này thực sự rất hiểu chuyện khiến cô cảm thấy ấm áp trong lòng.

Cô rất căm hận sự hãm hại của Tô Noãn nhưng mà cả đời này cô chưa từng hối hận vì đã sinh ra tụi nhỏ.

Chúng chính là trụ cột trong sinh mạng của cô.

Đến công viên giải trí.

Tô Bắc bảo Tô Hàn và Tô Lẫm đi chơi, còn cô ngồi ở bên cạnh nhìn chúng chơi đùa.

Tô Bắc nghĩ tới lời nói sáng nay của Tô Vân Thiên, luôn cảm thấy bồn chồn không yên.

Cô suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Lộ Nam.

Khi Lộ Nam nhận được cuộc gọi, anh đang nói chuyện với Vân Phàm.

Anh ấn nghe điện thoại.

“Alo, Bắc Bắc, có chuyện gì thế?” Lộ Nam nói.

Vân Phàm nhếch nhếch miệng, tổng giám đốc từ lúc nào lại trở lên dịu dàng như vậy. Nhìn vào liền thấy cả người dường như đã không còn sự góc cạnh, hào quang sắc bén lập tức biến mất.

Tô Bắc khẽ ho một tiếng.

“Lộ Nam, em nghĩ…anh đừng chèn ép Tô Noãn nữa. Về sau anh cũng đừng quan tâm đến chuyện này nữa!” Tô Bắc khẽ nói, có chút xấu hổ.

Là cô bảo Lộ Nam ra tay với Tô Noãn, bây giờ cũng là cô chủ động yêu cầu Lộ Nam không đối phó với Tô Noãn nữa.

Cô mâu thuẫn như vậy, bản thân cũng cảm thấy xấu hổ không ngừng.

Sắc mặt của Lộ Nam lập tức trầm xuống.

Anh nghĩ tới sáng nay Tô Vân Thiên đến đây, dáng vẻ mặt dày mày dạn, lại còn quỳ trước mặt anh nữa.

Vẻ mặt của anh lập tức trở nên lạnh lùng.

Vân Phàm đứng cách anh không xa, vô thức nhún nhún vai.

Phản ứng của tổng giám đốc, thật sự rất đáng sợ!

“Tô Bắc, có phải Tô Vân Thiên đến tìm em không, có phải ông ta đã uy hiếp em không. Có chuyện gì em cứ nói thẳng với anh, anh không sợ ông ta đâu. Tô Noãn trước đây đối xử với em như vậy, lần đó còn đẩy em xuống nước, anh sớm đã không thể tha cho cô ta rồi. Nếu như không phải em nói giúp, anh nhất định sẽ không tha thứ cho cô ta. Bây giờ cô ta hết lần này đến lần khác khiêu khích em, cứ cho là em có thể nhẫn nhịn nhưng anh thì không nhịn được! Bắc Bắc, em không phải sợ, tất cả đều có anh ở đây rồi, được không?”

Tô Bắc cảm động tới nỗi mắt đỏ hoe.

Nhưng mà cô lại không thể nói cho Lộ Nam rằng Tô Vân Thiên thật sự đã uy hiếp cô.

Chuyện mà ông ta uy hiếp cô, cũng chính là chuyện mà cô đã che giấu Lộ Nam, nên cô càng không có dũng khí để nói cho anh.

Lộ Nam thấy Tô Bắc im lặng lại càng chắc chắn hơn, nhất định là Tô Vân Thiên đã dùng cách nào đó để uy hiếp Tô Bắc.

“Bắc Bắc, em không phải sợ ông ta. Em là người phụ nữ của anh, không ai có thể bắt nạt em, bất kể là ai!” Lộ Nam nói một cách bá đạo.

Tô Bắc đưa tay dụi mắt, khẽ mỉm cười.

“Lộ Nam, thực ra không phải em muốn như vậy. Chỉ là em bỗng cảm thấy, em với Tô Noãn dù sao cũng là cùng huyết thống, cho dù không cùng huyết thống thì em cũng không thể máu lạnh vô tình như cô ta được. Em sẽ cho cô ta một cơ hội nữa, anh cũng dừng tay lại đi, lần này đừng làm khó cô ta. Đợi sau này nếu như cô ta lại làm ra chuyện gì, chúng ta lại xử lý cô ta sau có được không?” Tô Bắc nhẹ nhàng nói.

Lộ Nam nhăn mày.

Chỉ cần nghĩ tới Tô Bắc tốt bụng như vậy lại bị Tô Vân Thiên và Tô Noãn bắt nạt, trong lòng anh rất khó chịu.

Nhưng Tô Bắc đã nói như vậy rồi, nếu anh vẫn cứ chèn ép Tô Noãn, chỉ sợ Tô Bắc sẽ không vui.

Anh suy nghĩ một hồi.

“Bắc Bắc, chuyện này anh có thể đồng ý với em, anh sẽ không truy cứu Tô Noãn nữa. Nhưng nếu sau này Tô Noãn dám tái phạm, anh nhất định sẽ không tha cho cô ta. Còn nữa, sau này em không thể dễ dàng mềm lòng như vậy được. Em mềm lòng với người khác nhưng người khác chưa chắc sẽ mềm lòng như vậy với em, đã biết chưa?” Lộ Nam bất đắc dĩ nói.

Tô Bắc gật gật đầu.

“Được rồi, em đồng ý với anh!” Tô Bắc nói.

“Bắc Bắc, trưa nay ở nhà đợi anh, anh mang cơm về cho em!” Lộ Nam bỗng nhiên chuyển chủ đề nói.

Tô Bắc nhìn hai đứa trẻ đang chơi vui vẻ, vốn muốn từ chối Lộ Nam.

Nhưng khi nghĩ đến chuyện Lộ Nam đã giúp mình, trong lòng cô lại trào dâng cảm giác tội lỗi và cả bất an.

“Được rồi, vậy buổi trưa em đợi anh!” Tô Bắc nhẹ nhàng nói.

Tắt điện thoại, Tô Bắc soạn một đoạn tin nhắn cho Tô Vân Thiên.

"Tôi đã bảo Lộ Nam không chèn ép Tô Noãn nữa rồi, chỉ cần cô ta về sau không động chạm tới tôi, tôi cũng sẽ không động tới cô ta. Còn nữa, chuyện ông đã đồng ý với tôi, tốt nhất ông đừng nói linh tinh, nếu không tôi vẫn sẽ có cách khiến cho Tô Noãn mất hết danh dự một lần nữa. Ngoài ra, hy vọng ông sẽ quản chặt Tô Noãn, để cô ta đi một ngày đàng học một sàng khôn, đừng có muốn làm gì thì làm nữa. Nếu không tôi sẽ không nhẫn nại như thế này đâu!”

Tô Bắc trực tiếp soạn tin nhắn rồi gửi cho Tô Vân Thiên, lúc này cô mới an tâm ngồi xuống nhìn hai đứa nhỏ chơi đùa.

Tô Hàn và Tô Lẫm ngồi trên con tàu cướp biển.

Chúng không la hét hay cười đùa giống như những đứa trẻ khác.

Nhìn Tô Bắc đang gọi điện thoại, khuôn mặt hai đứa tràn đầy sự lo lắng.

Tô Hàn thở dài bất lực.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT